Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 842: Bị Đầu Độc (1)

Chương 842: Bị Đầu Độc (1)Chương 842: Bị Đầu Độc (1)
Chẳng lẽ trong số người đông đúc đó không có ai phát hiện ra có kẻ trà trộn sao? Hay là có nội tình nào đó bên trong? Chẳng lẽ là?
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu, phải suy nghĩ chuyện này thật cẩn thận, nàng nói với cung nữ: "Không có việc gì, ngươi lui ra đi, đừng để chuyện này lan truyền trong cung, kẻo khiến mọi người hoảng sợ."
Cung nữ gật đầu: "Nô tài đã biết ạ, nghe nói Hoàng thượng hiện tại đang ở cung trông chừng Dật phi, một mực ngồi bên giường Dật phi!" Nói xong liền lui xuống ngay!
Tô Ngưng Nguyệt càng nghĩ càng cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy!
Trước hết, Dật phi vô duyên vô cớ bị đầu độc là một vấn đề nghiêm trọng, mặc dù trong hậu cung có rất nhiều người có năng lực, nhưng Dật phi sống trong hậu cung nhiều năm như vậy, nàng vẫn không hề bị những mỹ nhân có khuôn mặt xinh đẹp đó hạ bệ.
Hơn nữa nàng vẫn luôn có thể giữ chặt Hoàng thượng, nghĩ vậy thì kẻ hạ độc này cũng không phải là người đơn giản, lần đầu độc này có lẽ có nhiều ẩn tình bên trong. Vả lại, an ninh trong hoàng cung luôn được canh phòng vô cùng chặt chẽ, đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Không thể coi thường người đứng sau chuyện này. Cuối cùng, quan trọng là hiện giờ là thời khắc mấu chốt lập thái tử, nếu Dật phi thất thủ, ai sẽ là người được lợi nhất?
Tô Ngưng Nguyệt vuốt má, lặng lẽ suy nghĩ, chuyện này thật sự quá kỳ lạ, trong cung điện lớn như vậy, ai dám to gan như thế, dám đầu độc phi tần?
Nếu Hoàng thượng biết được chuyện này, không sợ bị chặt đầu sao? Nhất định phải có lợi ích to lớn nào đó liên lụy và dụ dỗ ở phía sau, cho nên có người mới to gan như vậy! Kẹt một tiếng, Ngọc Nhi chậm rãi đẩy cửa ra, trong tay nàng ta cầm một bình trà mới pha, đi tới chậm rãi đặt lên bàn, sau đó rón rén đi tới cửa ngó trái ngó phải xem bên ngoài có ai không, rôi nhanh chóng đóng cửa lại.
Tô Ngưng Nguyệt có chút không vui khi có người cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Ngọc Nhi, nàng chỉ có thể bất lực mỉm cười.
"Sao vậy? Tại sao ban ngày ban mặt lại phải đóng cửa?" Tô Ngưng Nguyệt cười hỏi nha đầu kia.
"Hoàng hậu, nô tỳ vừa nghe nói... Còn chưa kịp nói gì, nàng lại nhìn hai bên, nhìn thấy bộ dáng thận trọng của Ngọc Nhi, Tô Ngưng Nguyệt nhíu mày.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Đừng sợ, quanh đây không có ai cả." Tô Ngưng Nguyệt võ võ đầu Ngọc Nhi nói.
"Nô tỳ nghe được người ta nói, Dật phi là bị Thái hậu nương nương làm hại, bằng không vì sao vừa ra khỏi Tường Ninh cung đã ngất xỉu, ngay sau khi vừa ăn mấy cái bánh ngọt trong Tường Ninh cung..."
"Bánh ngọt...' Đúng vậy, nàng lúc nãy đang suy nghĩ rất kỹ vê chuyện này, nhưng lại bị tiếng bước chân ngoài cửa cắt ngang.
Giọng nói của Ngọc Nhi và Tô Ngưng Nguyệt im bặt, chỉ còn lại hơi nước từ trà nóng bốc lên, không khí trắng xóa mỏng manh bay khắp phòng, khiến bầu không khí trong phòng càng thêm u ám.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Tô Ngưng Nguyệt nháy mắt với Ngọc Nhi, Ngọc Nhi gật đầu, chậm rãi đi đến cửa, mở cửa ra, liền nhìn thấy thái giám vốn là đồ đệ của Vương công công đi hầu cạnh Hoàng thượng tên là Tiểu Đăng Tử. Nhìn khoảng cách của hắn với cánh cửa, chắc là chưa nghe thấy những gì họ vừa nói trong phòng. Thật may, nếu người đến là một cao thủ võ thuật thì họ sẽ gặp rắc rối lớn rồi.
Nhìn thấy Tiểu Đăng Tử, Tô Ngưng Nguyệt và Ngọc Nhi đều thở phào nhẹ nhõm, tội nói xấu sau lưng Thái hậu và Dật phi cũng khá nghiêm trọng, hiện tại Tô Ngưng Nguyệt còn không thể gánh nổi tội trạng như vậy, huống chi là một tiểu cung nữ như Ngọc Nhi.
"Tiểu Đăng Tử, có chuyện gì vậy? Tại sao ngươi lại tới đây?" Ngọc Nhi cười nói với Tiểu Phân.
Tiểu Đăng Tử là đệ tử của Vương công công, người hầu bên cạnh Hoàng thượng, hắn ta tinh tế và trắng nõn, với những nét thanh tú, còn có tài ăn nói và đầu óc thông minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận