Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 579: Ký Thỏa Thuận. (2)

Chương 579: Ký Thỏa Thuận. (2)Chương 579: Ký Thỏa Thuận. (2)
"Nương, chuyện em gái Vương đại nương, người cứ tự giải quyết là được, nhưng chuyện của đại ca, có phải thật sự là có hơi sớm hay không? Chi bằng chúng ta cứ quan sát trước đã, cứ để bọn họ phát triển thuận theo tự nhiên, người đừng quản chuyện này nữa."
Tô Ngưng Nguyệt tối sâm mặt nhìn Diêu Xuân. Diêu Xuân uống một ngụm trà, tức giận nói: "Nhìn tiểu đệ của con xem, mới 7 tuổi đầu mà đã biết đi bắt vợ rồi, hơn nữa những đứa trẻ nhà nông như chúng ta đều định hôn khá sớm, đến tuổi cập kê là đã thành hôn rồi."
Lão gia tử Tô gia nói: "Cứ làm theo như Nguyệt Nhi nói đi, bây giờ nhà chúng ta cũng không còn nghèo rớt mồng tơi nữa, không cần phải tiếp cận cô nương nhà người ta sớm như vậy."
Vốn dĩ khi nghe thấy nửa câu trước Tô Ngưng Nguyệt còn muốn like một cái cho lão gia tử Tô gia, lúc nghe đến nửa câu sau thì lộ ra chân tướng rồi, hóa ra là như vậy.
"Nương, người đừng lấy chuyện của tiểu đệ ra để nói, tiểu đệ đó là dính lấy cô nương nhà người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên."
Tô Ngưng Nguyệt ôm trán nhìn Diêu Xuân nói, Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt và lão gia tử Tô gia, nói: "Được thôi, vậy thì cứ để thuận theo tự nhiên."
Nghe thấy câu nói này Tô Ngưng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.
Tập tục thời cổ đại này thật là quá đáng sợ, 15,16 tuổi cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ!
Sau bữa trưa.
Tô Ngưng Nguyệt liền đi tới ngồi ở cổng thôi, không lâu sau thì có mấy chiếc xe bò và xe ngựa đi qua, những người tới có ông chủ, đầy tớ và còn cả nhà vườn, hóa ra những người này đều là chủ của những đơn hàng mà Tô Ngưng Nguyệt đã đặt khi đi thăm các thị trấn, Tô Ngưng Nguyệt đứng trên chiếc ghế đá ở cổng thôn, chắp tay nói với những người tới đây: "Cảm tạ các vị đã tới theo đúng lời hẹn, ta sẽ dẫn các vị tới chỗ để dỡ hàng xuống trước, sau đó sẽ thanh toán cho từng người một, ta tin là có người mang theo cả thỏa thuận tới, vì thế mời những vị có ý định hợp tác và mang theo thỏa thuận tới, sau khi thanh toán xong hãy đợi ta một lát."
Nói rôi Tô Ngưng Nguyệt dẫn mọi người tới nhà xưởng nhỏ, một số người vốn dĩ không mang theo nhiều hy vọng tới đây, sau khi nhìn thấy nhà xưởng, thì có sự thay đổi rất lớn trong cái nhìn đối với Tô Ngưng Nguyệt, nhà xưởng mặc dù không phải quá lớn nhưng vô cùng sạch sẽ gọn gàng, Tô Ngưng Nguyệt bảo bọn họ dỡ trái cây vào kho trước.
Trước khi những người này tới nhà khô đã được cải tạo thành những ô vuông nhỏ, như vậy thì mọi thứ đều có thể sắp xếp gọn gàng không hỗn loạn, hơn nữa cũng rất dễ lấy, những người từng giao hàng tới, một lần nữa bị sốc, hóa ra lại còn có thể phân chia như thế này, lúc này trong đội vận chuyển nho huyện Thanh Thủy, có một nhà vườn nhìn trông thật thà chất phát nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Tô cô nương, không biết người xây dựng nhà kho này là ai vậy? Có thể giới thiệu giúp ta được không, làm như thế này đối với chúng ta mà nói thật sự là quá tiện lợi, ta muốn nhờ vị tiên sinh này giúp cải tạo lại nhà kho."
Những người khác cũng nhao nhao lên hùa theo: “Đúng vậy, Tô cô nương giới thiệu giúp đi."
Tô Ngưng Nguyệt nở nụ cười, nói với chủ nhà vườn họ Dương: "Không biết Dương đại thúc lần này tới có mang bản thỏa thuận tới không?"
Chủ nhà vườn họ Dương không ngờ Tô Ngưng Nguyệt vẫn còn nhớ mình là ai, dù sao thì ở đây cũng có biết bao nhiêu người buôn hoa quả, chủ nhà vườn họ Dương gật đầu nói: "Có mang, cả nhà chúng tôi đều quyết định ký bản thỏa thuận này với Tô tiểu thư."
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười chân thành hơn một chút, đối với những người có thành ý, Tô Ngưng Nguyệt cũng sẽ rất chân thành, trong số những người này cũng có người xem thường Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt đều đã quan sát toàn bộ những người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận