Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 451: Lại Bị Thương Lần Nữa (2)

Chương 451: Lại Bị Thương Lần Nữa (2)Chương 451: Lại Bị Thương Lần Nữa (2)
"Thật không biết Vương gia kia có cái gì tốt, không phải là chỉ đẹp một chút thôi sao, nhưng như vậy xứng đáng để tiểu thư mê muội hắn sao?"
Sau khi Thiên Vũ Hàn cự tuyệt Hàn Vũ Đồng liền trở vê phòng của mình.
Mà lúc này ở Lĩnh Nam, đám người Tô Ngưng Nguyệt cùng Bắc Minh vẫn luôn bận rộn ở đó, bận cho đến khi trời tối.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt cũng đã mệt đến hết sức, tuy rằng nói Tô Ngưng Nguyệt là một nữ tử, nhưng sức lực của nàng không kém với một nam tử chút nào.
Bắc Minh nhìn đến đây cũng có một chút đau lòng thay Tô Ngưng Nguyệt.
"Tô cô nương mau trở về nghỉ ngơi đi, hiện tại sắc trời cũng không còn sớm." Bắc Minh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời này của Bắc Minh, nhìn một bên trời.
Tô Ngưng Nguyệt gật gật đầu.
"Quả thật có chút muộn rồi, vậy ngày mai gặp." Cứ như vậy, sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong liền rời đi.
Những người ăn mày nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt cùng Bắc Minh mỗi ngày đều phải đến đây giúp bọn hắn dựng phòng ở, trong lòng bọn họ thật sự cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Xong rồi xong rồi, lần này về nhà mẫu thân chắc chắn lại phải nói ta!" Tô Ngưng Nguyệt vừa nghĩ vừa đẩy cửa ra.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt đẩy cửa ra, nàng nhìn thấy Diêu Xuân quả nhiên đứng ở trong viện chờ nàng, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy vậy liền cúi đầu đi tới bên cạnh Diêu Xuân.
"Mẫu thân thực xin lỗi, Nguyệt Nguyệt lại về trễ rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe xong lời nói này của Tô Ngưng Nguyệt, nhẹ nhàng thở dài một hơi, vươn tay sờ sờ đầu Tô Ngưng Nguyệt.
"Đứa nhỏ ngốc! Nương cũng đã biết Nguyệt Nguyệt là đi làm chuyện tốt, nương sao có thể trách phạt Nguyệt Nguyệt được chứ?"
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói xong, sững sờ ở đó.
"Mẫu thân, làm sao mẫu thân lại biết chuyện này?" Tô Ngưng Nguyệt nói.
Diêu Xuân nhìn bộ dạng này của Tô Ngưng Nguyệt liền cười.
"Hôm nay Bắc Minh công tử cố ý đến đây nói chuyện này với nương, đứa nhỏ ngốc, tại sao con không nói với nương vậy? Nương có biết chuyện cũng sẽ không trách cứ con."
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời nói của Diêu Xuân sững sờ ở đó.
"Bắc Minh đã đến đây khi nào? Sao con không biết gì hết."
Diêu Xuân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt sững sờ ở nơi đó liền vươn tay ra trước mặt Tô Ngưng Nguyệt quơ quơ.
"Đứa nhỏ ngốc, con suy nghĩ cái gì vậy?" Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời nói này của Diêu Xuân liên lôi suy nghĩ của nàng trở lại.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Diêu Xuân bên cạnh lắc lắc đầu.
"Không có gì mẫu thân."
"Nguyệt Nguyệt mau về phòng nghỉ ngơi đi, mẫu thân làm đồ ăn mà Nguyệt Nguyệt thích ăn, sau khi Nguyệt Nguyệt ăn xong đi nghỉ ngơi đi!"
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Diêu Xuân nói lời này đối với Diêu Xuân lộ ra một nụ cười tươi rói.
"Đa tạ mẫu thân." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong lời này liền cùng Diêu Xuân trở vê nhà. Sau khi bọn họ đi vào, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô lão gia tử, Tô Mộc cùng Tô Thân đã sớm ngồi ở cùng nhau.
Sau khi bọn họ nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đi vào, mấy người bọn họ đều đứng lên vỗ tay với Tô Ngưng Nguyệt.
"Cháu gái ngoan của ta! Thật lợi hại! Làm một việc thiện lớn như vậy!" Tô lão gia tử là người đầu tiên nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời nói của Tô lão gia tử, ngượng ngùng lắc đầu.
"Đó đều là việc Nguyệt Nguyệt nên làm."
Tô Mộc cùng Tô Thần bọn họ cũng ở một bên khen Tô Ngưng Nguyệt.
Cứ như vậy, một nhà Tô Ngưng Nguyệt bọn họ ngồi vây quanh ở bên nhau vui vẻ trò chuyện và ăn cơm.
Buổi tối qua đi, Tô Ngưng Nguyệt liền về tới trong phòng của nàng.
Sau khi nàng trở về, nàng nhìn đến Điềm Điềm cùng Mật Mật ngồi ở một chỗ bĩu môi.
Tô Ngưng Nguyệt cảm giác hai bọn chúng không vui.
"Hai các ngươi làm sao vậy." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điêm cùng Mật Mật.
Điềm Điềm cùng Mật Mật nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
"Vì sao hôm nay tiểu chủ nhân đi ra ngoài lại không gọi chúng ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận