Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 447: Rơi Vào Cạm Bãy (2)

Chương 447: Rơi Vào Cạm Bãy (2)Chương 447: Rơi Vào Cạm Bãy (2)
"Hai người này rốt cuộc là đi đâu rồi?" Tiểu Lục nghĩ trong lòng.
"Ngươi sai người đi sang đằng kia tìm." Tiểu Lục biết nếu như hai nha hoàn kia ra khỏi vương phủ, bọn họ chắc chắn là đã xảy ra chuyện ở trong chợ.
Cứ như vậy Tiểu Lục dẫn một số người đi vê phía chợ hỏi người xung quanh có nhìn thấy hai nha hoàn kia không.
Lúc này Tiểu Lục phát hiện ra một người.
Nữ nhân kia thỉnh thoảng lại nhìn Tiểu Lục, Tiểu Lục phát hiện ra nàng ta sau đó vội vàng đi tới bên cạnh nữ nhân kia.
"Ngươi có nhìn thấy hai cô nương khoảng chừng 17 tuổi không." Lúc này Tiểu Lục nói với nữ nhân kia.
Nữ nhân kia nghe những lời của Tiểu Lục nói bèn kéo Tiểu Lục sang một bên.
"Ta nhìn thấy hai cô nương muốn mua thỏ con, không biết có phải công tử muốn tìm hai cô nương kia không." Nữ nhân kia nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe nữ nhân kia nói vậy vội vàng nhìn nữ nhân kia.
"Đúng vậy, không biết bọn họ đi đâu rồi?" Tiểu Lục vội vàng nói với nữ nhân kia.
Sau khi nữ nhân kai nghe thấy Tiểu Lục nói thế thì nói cho Tiểu Lục chuyện mà nàng ta biết.
Tiểu Lục được nữ nhân kia dẫn đến nhà người đàn ông.
Mà lúc đó người đàn ông kia đang nghĩ tối nay phải ăn mừng thế nào với 30 lạng bạc mà hắn ta mới nhận được này.
Trong lúc hắn ta đang suy nghĩ, hắn ta nhìn cửa nhà của mình bị đạp ra, người đàn ông tức giận lập tức xuống giường.
Vừa muốn ra ngoài chửi người đạp cửa nhà hắn ta, nhưng không ngờ sau khi hắn ta ra ngoài lại bị cảnh tượng này làm cho hoa mắt.
Hắn ta nhìn thấy mười mấy người cầm dao đứng ở đó.
"Đại gia, tiểu nhân hình như không có chọc đến các ngài, các ngài đang làm gì vậy?" Lúc này người kia sợ hãi nói với Tiểu Lục bọn họ.
"Hai cô nương kia đi đâu rồi? Ngươi nếu không giao hai cô nương kia ra thì bây giờ ta sẽ lấy mạng của ngươi!" Tiểu Lục nói với người kia.
Người kia nghe những lời của Tiểu Lục nói suýt chút nữa bị dọa cho mềm nhữn hết cả chân.
Hắn ta nhìn Tiểu Lục ở bên cạnh.
"Cô nương, cô nương nào vậy, tiểu nhân từ trước đến nay không gặp qua cô nương nào cả, tiểu nhân luôn an phận thủ thường sống ở đây." Người kia nói với Tiểu Lục
Tiểu Lục nhìn người kia vẫn đang dây dưa mấy chuyện vô dụng với hắn ta. Lúc này hắn ta đã không thể kiềm chế được sự nóng giận của bản thân mình nữa.
Tiểu Lục đến trước mặt người kia kề dao lên cổ của hắn ta.
"Hỏi lại lần nữa, dẫn ta đi tìm bọn họ!" Lúc này trên cổ người đã rớm máu, người kia cũng cảm thấy sự đau đớn.
Nhưng hắn ta vẫn không dám cử động, hắn ta sợ rằng con dao sẽ đâm vào yết hầu của hắn ta.
"Đại gia có chuyện gì từ từ nói, tiểu nhân lập tức dẫn ngài đi!" Tiểu Lục thấy vậy sau đó bèn thu dao về.
Vậy là người kia dẫn Tiểu Lục bọn họ đi vê hướng phía Vạn Hoa Lâu, mà lúc này hai nha hoàn kia bị nhốt ở trong kho chứa củi vẫn không từ bỏ hy vọng mà lớn giọng kêu cứu.
Tiếng kêu của bọn họ thu hút sự chú ý của quản sự, quản sự dẫn theo hai người đến kho chứa củi.
"Ở chỗ này, cho dù các ngươi có hét nát họng cũng sẽ không truyền ra ngoài được đâu! Ta khuyên các ngươi nên ngoan ngoãn cam chịu số phận đi, như vậy mới có thể tránh được sự hành hạ về xác thịt." Quản sự kia nói với hai nha hoàn kia.
"Van cầu các ngươi thả bọn ta ra, bọn ta là nha hoàn của Vương Phủ, nếu ngươi trói bọn ta ở đây, Vương Gia biết chắc chắn sẽ không tha cho các ngươi đâu!" Một trong hai nha hoàn to gan nói với tên quản sự kia.
Sau khi tên quản sự kia nghe nha hoàn kia nói bèn bật cười.
"Ngươi là nha hoàn của Vương phủ, sao ngươi không nói ngươi là tiểu thiếp của Vương Gia đi? Nói như vậy ta còn cân nhắc thả cho ngươi một con đường sống!" Tên quản sự kia hống hách nói"Dám mang Vương gia ra làm trò đùa, ta xem ngươi có vẻ chán sống rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận