Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 521: Thuê Mướn (1)

Chương 521: Thuê Mướn (1)Chương 521: Thuê Mướn (1)
Tô Ngưng Nguyệt vừa tiếp tục viết vừa nói: 'Mấy hôm trước có vào thành mua đồ, nghe có người nói là biên giới khả năng là sẽ có chiến tranh, còn người thân là công tử thế gia vọng tộc lại ngày ngày giao thiệp qua lại với một nữ từ nông gia như ta ở đây, cho dù là lợi nhuận của hoa quả đóng hộp có khả quan nhưng chắc chắn cũng không đến đến mức khiến người lượn lờ quanh ta ngày ngày như vậy, vì thế người có lẽ là cần gấp phương pháp chế tạo này có đúng không."
Nghe Tô Ngưng Nguyệt phân tích xong, Bắc Minh công tử không thể không ngưỡng mộ Tô Ngưng Nguyệt, nhưng vẫn không thể thay đổi ý định muốn giết chết Tô Ngưng Nguyệt lúc này của Bắc Minh công tử: "Chẳng lẽ ngươi không sợ biết nhiều như vậy ta sẽ giết ngươi sao?"
Bắc Minh công tử lạnh lùng nói.
Tô Ngưng Nguyệt khẽ mỉm cười: "Người sẽ không làm vậy, bởi vì đối với người ta vẫn còn hữu dụng, thứ ta biết không chỉ là cách là hoa quả đóng hộp, mà ta còn có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề của các tướng sĩ, còn những phương pháp này thì phải xem thành ý của Bắc Minh công tử thế nào."
Bắc Minh công tử cảm thấy Tô Ngưng Nguyệt giảo hoạt giống như một con hồ ly vậy, Bắc Minh công tử thầm nghĩ quả thật mình không cách nào loại bỏ Tô Ngưng Nguyệt, Thiên Vũ Hàn từng nói Tô Ngưng Nguyệt nhất định có cách có thể giải quyết những vấn đề đặt ra trước mắt.
Bắc Minh công tử lập tức thay đổi sắc mặt nói: "Ngưng Nguyệt, ngươi nói gì vậy, nào, chúng ta thảo luận về chỉ tiết hợp tác trước đã, những điều trước đó ngươi nói không thành vấn đề."
Tô Ngưng Nguyệt đặt bút xuống, nhìn Bắc Minh công tử lật mặt nhanh như trở bàn tay, đùa giỡn nói: "Ta chưa từng thấy một nam nhân nào lật mặt còn nhanh hơn lật sách như vậy." Bắc Minh công tử xấu hổ khẽ ho vài tiếng rồi nói: 'Chúng ta đây gọi là đôi bên cần có nhau, ngươi cần ta để thay ngươi kiếm tiền, còn ta thì cần ý tưởng của ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt cũng không tính toán với Bắc Minh công tử, nhanh chóng viết xong bản thỏa thuận và nói: "Đây là thỏa thuận, chia làm hai bản, người một phần ta một phần, ký tên chấp thuận đi."
Tô Ngưng Nguyệt đưa bản thỏa thuận cho Bắc Minh công tử, Bắc Minh công tử ký tên chấp thuận xong, tà mị nói: "Ngươi nói xem nếu như ta nói cho người khác biết, Tô Ngưng Nguyệt tối qua còn không biết đọc biết viết, hôm nay lại có thể viết chữ như mây bay nước chảy, người khác liệu có cho rằng ngươi là quái vật không nhỉ?"
Tô Ngưng Nguyệt sững người mất vài giây, thâm nghĩ 'toi rồi, vội vàng một cái là quên mất. Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười và nói với Bắc Minh công tử: "Ta tin vào nhân phẩm của Bắc Minh công tử."
Bắc Minh công tử mỉm cười không thể phủ nhận rằng mình sẽ không nói ra.
Bắc Minh công tử nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Tô Ngưng Nguyệt nói: "Ngươi đúng thật là không giống với những người khác, trên người ngươi rốt cuộc giấu bao nhiêu bí mật?”
Tô Ngưng Nguyệt không trả lời câu hỏi của Bắc Minh công tử mà chuyển chủ đề khác, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Dụng cụ sinh hoạt mà người gửi tới chắn là tới rồi, chúng ta đi xem đi."
Bắc Minh công tử cũng không thắc mắc xem rốt cuộc trên người Tô Ngưng Nguyệt có bao nhiêu bí mật nữa mà gật đầu nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Được, chắc là cũng tới rồi, chúng ta tới đó đi."
Thế là hai người sóng vai nhau bước ra khỏi Tô trạch và tới chỗ ở của những người ăn mày, người của Bắc Minh công tử đã đợi sẵn ở đó, những người ăn mày đều tập trung trước xe ngựa, chờ đợi Tô Ngưng Nguyệt và Bắc Minh công tử tới. Chỉ có Hàn Bách Sơn là ngồi ở một góc, Tô Ngưng Nguyệt và Bắc Minh công tử vừa mới tới, đám ăn mày kia liền vây lấy, có một người ăn mày hỏi: "Tô cô nương, nghe vị thị vệ đại ca kia nói là những thứ này đều để cho chúng tôi, có phải vậy không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận