Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 881: Hòa Thuận (2)

Chương 881: Hòa Thuận (2)Chương 881: Hòa Thuận (2)
"Rõ ràng ta vô lý gây sự, nhưng chàng không những không nổi giận với ta, mà chàng còn bao dung ta như vậy. Thế mà ta vẫn không biết điều, giận ngược lại chàng, chàng không tức giận chút nào sao?" Tô Ngưng Nguyệt không ngẩng đầu lên, vẫn vùi đầu trong ngực Thiên Vũ Hàn nói, giọng nói nàng làm rung động cả thể xác và tinh thân Thiên Vũ Hàn.
Hắn khó mà nhịn nổi, quả thực đây chính là sự tra tấn ngọt ngào.
Hắn nâng đầu Tô Ngưng Nguyệt đang rúc trong ngực mình lên, nhìn thẳng vào mắt nàng, nói rõ ràng từng chữ một: "Tô Ngưng Nguyệt, nàng nghe rõ cho ta, trái tim của ta rất nhỏ, chỉ có thể chứa một mình nàng, không thể chứa nổi những người khác đâu, cho dù nàng giận dỗi, hay là nóng nảy, đều do ta nuông chiều thành thói, sao ta có thể giận nàng được chứ."
Vừa nói hắn vừa chỉ vào trái tim của mình, hắn nhìn thẳng vào mắt Tô Ngưng Nguyệt, để cho nàng có thể nhìn thấy tất cả hứa hẹn trong mắt hắn.
"Cho nên, ngốc nghếch như nàng, về sau vẫn nên suy nghĩ ít đi một chút, biết chưa?" Thiên Vũ Hàn gõ nhẹ vào trán Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt lập tức xoa chỗ bị Thiên Vũ Hàn gõ, ngẩng đầu tức giận nhìn Thiên Vũ Hàn, đôi mắt hồng hồng, hai má phình phình, như một con hamster nhỏ, trông cực kỳ đáng yêu.
Thiên Vũ Hàn nhịn không được dùng tay chọc chọc hai má, cười cười sờ đầu Tô Ngưng Nguyệt: 'Được rồi, bây giờ còn vấn đề gì nữa không? Không có thì chúng ta ăn đã, chắc chắn nàng đói lắm rồi! Nhỉ?"
Tô Ngưng Nguyệt còn chuyện muốn nói cùng Thiên Vũ Hàn, nên nàng lập tức nói mình không đói, nhưng nàng vừa dứt câu, thì âm thanh rột rột vang lên, Thiên Vũ Hàn nhìn vê phía đang phát ra âm thanh.
Cười cười, nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Không phải nàng nói không đói bụng sao? Vậy thì âm thanh đó từ đâu ra? Hử?"
Một tiếng "hử" kia đúng là phong thủy luân chuyển mà. Tô Ngưng Nguyệt nghe xong, cả khuôn mặt đều đỏ lên.
Tô Ngưng Nguyệt xấu hổ che bụng, vỗ vào bụng một cái, cái bụng này thật lắm chuyện, vậy mà lại vang lên ngay lúc này.
"Chúng ta ăn cơm thôi, cho dù chuyện to lớn đến mức nào cũng không thể để cho nàng bị đói được." Thiên Vũ Hàn nhanh chóng hạ quyết định.
Tô Ngưng Nguyệt đành phải nuốt lời muốn nói xuống.
Khi hai người ăn cơm xong cũng vừa đúng lúc Thiên Vũ Hàn có chuyện phải làm, Tô Ngưng Nguyệt không thể làm gì khác ngoài để hắn làm giải quyết xong xuôi mọi chuyện, dù sao chuyện của quốc gia là đại sự còn những điều nàng định nói chỉ là suy đoán, từ từ nói cũng được.
Sau khi Thiên Vũ Hàn đi thì Tô Ngưng Nguyệt cũng không có chuyện gì để làm, nàng đã kiểm tra toàn bộ sổ sách lúc trước, chỉ còn đợi đến cuối tháng để so sánh đối chiếu nên qua hai ngày kia rồi thì không có chuyện gì nữa.
Tuy nói nàng là hoàng hậu nhưng những chuyện nàng có thể xen vào cũng không nhiều. Phi tần trong cung không nhiều, nếu không phải chuyện bất đắc dĩ thì Thiên Vũ Hàn cũng sẽ không nạp thêm phi tân. Vậy nên đến bây giờ cũng chỉ có mấy người, có người ngay cả mặt hoàng thượng cũng chưa thấy bao giờ.
Cũng không giống mấy bộ phim cung đấu kịch tính như trên TV, đụng đâu cũng là đấu đá lẫn nhau, hãm hại nhau rồi sinh con. Nhưng mà nàng có muốn cũng không có mà xem, ai bảo Thiên Vũ Hàn có bệnh sạch sẽ với nữ nhân chứ.
Cho nên ở hậu cung cũng không có chuyện gì cần nàng quản cả, nàng cũng miễn đến thỉnh an cho các nàng. Thậm chí Dật phi bây giờ cũng ngoan ngoãn hơn không ít, không đến gây sự với nàng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận