Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 727: Thí Nghiệm (1)

Chương 727: Thí Nghiệm (1)Chương 727: Thí Nghiệm (1)
Tổng tham mưu Đường cũng biết đạo lý này, rốt cuộc đến lúc đó nếu không thành công, nói không chừng, toàn bộ thảo nguyên đều sẽ xem Tô Ngưng Nguyệt như kẻ thù.
"Ta sẽ trông chừng bọn họ, sẽ không để cho bọn họ đem chuyện này nói ra ngoài. Tô tiểu thư cứ yên tâm."
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu, nói: 'Chúng ta chọn một ít người lên núi đi."
Tổng tham mưu Đường nghĩ Tô Ngưng Nguyệt dù sao cũng là một thiên kim đại tiểu thư, có thể làm nàng đi lên núi sao? Nghĩ lại cũng cảm thấy không chân thật.
"Tô tiểu thư, chuyện này ta đi an bài là được, hôm nay, ngài cũng vất vả, vẫn nên về phòng nghỉ ngơi đi." Tổng tham mưu Đường mở miệng nói.
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy trong lời nói của Tổng tham mưu Đường mang theo ý từ chối, nhưng nghĩ lại, người ta làm vậy cũng có lý, mình vẫn không nên cự tuyệt.
Tô Ngưng Nguyệt gật gật đầu, nói: 'Cũng tốt, ta đi về ngủ trước, Tổng tham mưu Đường, cho dù thành hay bại, ngài cũng nói cho ta một tiếng, để ta an tâm."
"Nhất định sẽ nói cho ngài."
Nói xong, Tô Ngưng Nguyệt liền mang theo Tiểu Linh về trong viện, lại nói cuộc sống ở nơi này đúng là rất nhàm chán, đều do tên Thiên Vũ Hàn đáng chết, ai bảo hắn ban ra một thánh chỉ như vậy, hiện tại thì tốt, mình ở kinh thành còn chưa được mấy ngày đã phải đi. Thật đúng là là đáng ghét.
Bên kia, sau khi Tô Ngưng Nguyệt đi, sau bình phong đi ra một nữ tử, nhìn kỹ đây là Đường phu nhân.
"Phu quân vì sao không cho Tô tiểu thư cùng đi xem, dù sao chuyện này là nàng nghĩ ra, biện pháp cũng là nàng cho chúng ta." Đường phu nhân tò mò hỏi. Tổng tham mưu Đường thở dài một hơi, nói: "Ai, ta cũng có suy tính riêng, nếu chuyện này thật sự thành công, báo lên Tô Ngưng Nguyệt chính là công lao của chúng ta, nói không chừng, nhờ việc này, chúng ta còn có thể rời đi nơi này, ta cũng có thể thăng quan. Là ta ích kỷ, nhưng là cuộc sống nơi này thật sự quá gian nan."
Đường phu nhân dù sao cũng không nghĩ tới, trong lòng trượng phu vậy mà đánh chủ ý này. Nàng ta vội vàng hỏi: 'Không phải nói đại ca Tô tiểu thư là thị lang sao? Phu quân làm vậy, sẽ không bị ca ca nàng chèn ép chứ?”
"Phu nhân, vậy thì thế nào, ta đã tâm tuổi này rồi, tiểu nha đầu mới bao tuổi, lời nàng ấy nói, nàng cảm thấy có người tin sao? Hơn nữa, ta không cho nàng ấy tham gia vào cũng là vì tốt cho nàng ấy, nàng nghĩ lỡ đâu không thành công, như vậy toàn bộ trách nhiệm đều là ta gánh, nàng ấy không có chút tổn thất, không phải sao?"
Đường phu nhân hơi hơi hé miệng, muốn nói gì, nhưng cuối cùng vẫn là không có nói. Phu quân nói cũng không sai, đó chỉ là một tiểu thư thích duỗi tay, cơm tới há mồm, mà phu quân mình lại liều mạng muốn rời khỏi đây, đều do nhà mẹ đẻ không có thế lực, bằng không lấy tài hoa của phu quân đã sớm có thể rời đi nơi này.
Hiện tại có cơ hội, sao nàng ta có thể khuyên phu quân từ bỏ đây?
Tô Ngưng Nguyệt căn bản không nghĩ ra, Tổng tham mưu Đường từ lúc bắt đầu đã muốn lấy đi phương pháp, thay thế nàng đi tranh công.
Tô Ngưng Nguyệt chờ vài ngày, mỗi ngày đều cảm thấy không có là nơi nào để đi, cho nên mỗi ngày đều đi tìm A Hân, A Hân tay nghề tinh xảo, thêu thùa càng không cần phải nói, xuất thần nhập hóa. Tô Ngưng Nguyệt ở một bên xem tấm tắc khen ngợi.
"A Hân tỷ tỷ, tay cũng thật là khéo. Ta cảm thấy kim chỉ ở trên tay tỷ cứ như được sống lại, ta thì không được, cái gì cũng làm không tốt." Tô Ngưng Nguyệt uể oải nói. A Hân cười nhìn nàng một cái, sau đó nói: "Làm giống ngươi nói, ngươi thông minh như vậy, nếu muốn học nói, ta cũng có thể dạy ngươi. Có thể thêu một cái cho vị hôn phu."
Nhắc tới vị hôn phu, Tô Ngưng Nguyệt mặt ngay lập tức liền đỏ, A Hân không kìm chế được, nói: "Như thế nào, còn ngượng ngùng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận