Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 673: Bới Lông Tìm Vết (1)

Chương 673: Bới Lông Tìm Vết (1)Chương 673: Bới Lông Tìm Vết (1)
Tô Ngưng Nguyệt dùng ánh mắt ra hiệu với Vạn Doanh, sau đó tiến lên nói: "Mẹ nuôi, người về rồi, vị phu nhân này nói là đến đây tìm người, con cũng không thể không cho người ta vào nhà, nên là con liền để bà ấy vào trong viện đợi người."
Vạn Doanh không muốn nhìn thấy người nhà Bắc Minh chút nào, một chút cũng không muốn. Bà ấy nhìn nữ tử trước mặt mình, sau đó hỏi: "Nói đi, ngươi tới đây làm gì?"
Phạm di nương nắm chặt dày vò cái khăn trong tay, ánh mắt xẹt qua chút do dự, có điều muốn nói, nhưng lại có chút sợ hãi. Vạn Doanh nhìn không quen cái kiểu rụt rè sợ hãi của bà ta.
"Nếu ngươi không muốn nói, vậy thì ngươi đi đi."
Phạm di nương sợ hãi nói một câu: "Không, ta không đi."Sau đó cắn răng nói: "Phu nhân, cầu xin người nể tình Ương nhi nhà chúng ta ở bên cạnh hầu hạ người nhiều năm như vậy mà giúp đỡ nó đi."
Vạn Doanh thực sự không muốn phỉ nhổ câu này của Phạm di nương, cái gì gọi là Bắc Minh Ương ở bên cạnh hầu hạ bà ấy nhiều năm như vậy chứ? Nói trắng ra, lúc đó bà ta vừa sinh nó ra đã đòi phải ghi danh nó dưới tên bà, lúc đó bà nghĩ có một tiểu cô nương trắng trẻo mập mạp ở bên cũng khá tốt.
Nhưng mà, Phạm di nương lại không chịu, nói thế nào cũng không chịu ôm con sang cho bà. Thật ra mà nói, có nuôi Bắc Minh Ương hay không bà cũng không quan trọng lắm, hơn nữa ban đầu nhận nuôi Bắc Minh Ương cũng không phải ý của bà, nhưng mà, Phạm di nương không biết thổi gió bên tai người kia thế nào, nói cái gì mà ghi danh Bắc Minh Dương dưới tên của bà, nhưng lại vẫn là tự Phạm di nương nuôi.
Vạn Doanh liền không bình tĩnh được nữa, trông bà giống dễ bắt nạt như vậy sao? Bà rõ rành rành là trải đường thay cho nữ nhi của người khác mà, cho nên, Vạn Doanh liền lấy lý do nhi tử nhà mình vẫn còn nhỏ để từ chối rồi. Lúc đó Phạm di nương còn náo rất lâu, nhưng mà lúc đó lão thái gia còn tại thế, đương nhiên không thể để cho một cái di nương ức hiếp người làm chủ trong nhà đại phu nhân bà được, cho nên sau đó chuyện này cũng không thành.
Vạn Doanh cau mày, bất mãn nói: "Ngươi đừng quên, ta đã không còn là đại phu nhân Bắc Minh gia nữa rồi, nữ nhi nhà ngươi có chuyện gì, ngươi phải đi tìm Bắc Minh Ung chứ tìm ta có tác dụng gì?"
Phạm di nương nói: 'Phu nhân, nếu như người không ra tay giúp đỡ, hôn sự của Ương nhi liền không thể thành được mất, cầu xin người, giúp đỡ Ương nhỉ đi."
Vạn Doanh cũng biết, Bắc Minh gia vẫn luôn mong muốn thay đổi cái thân phận thương nhân một chút, cho nên bắt đầu từ đời trước, nữ nhi nhà Bắc Minh gia liền được gả cho quan cao để liên hôn, nhưng mà tuy nói là Bắc Minh gia có tiền, nhưng mà nữ nhi xuất giá thân phận vẫn là không cao lắm. Không phải chính thê con vợ lẽ, thì cũng là hiền thiếp của đích tử. Hôn sự của Bắc Minh Ương có thể nói là nhờ các cô cô của nàng ta hợp sức tác thành đó - Con trai trưởng của phủ Tướng quân.
Nhưng đứa con trai trưởng kia lại là nam đỉnh duy nhất của phủ Tướng quân, một người thừa tự hai nhà, cho nên, tuy nói Bắc Minh Ương gả là gả cho đích tử của phủ tướng quân, thực ra cũng còn là con dâu nhị phòng của phủ Tướng quân nữa. Mà một nữ tử khác nữa lại có chỗ dựa lớn, là chất nữ nhà ngoại của Thái Hậu Nương Nương trong cung, còn được phong làm Huyện chủ nữa.
Đứa kiêu ngạo như Bắc Minh Ương làm sao mà cam tâm đứng sau người khác được chứ, cho nên nàng ta vẫn luôn nhòm ngó chỗ tài sản kia của Vạn Doanh, hy vọng có thể để cho nàng ta phong phong quang quang mà gả đi, tuy rằng thân phận không so được với vị Huyện chủ kia, nhưng ít nhất của hồi môn của mình không thể thiếu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận