Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 988: Xảy Ra Vấn Đề (1)

Chương 988: Xảy Ra Vấn Đề (1)Chương 988: Xảy Ra Vấn Đề (1)
Tô Ngưng Nguyệt chỉ có thể tạm thời dè nén sự lo lắng ở trong lòng, chiến sự không phải việc nàng có thể dựa vào những trò khôn vặt ở thời hiện đại để là có thể giải quyết được, chuyện này nàng thật sự là không giúp được gì.
"Được rồi, đi ngủ thôi, đã muộn lắm rồi." Thiên Vũ Trạch điềm đạm nói.
Ngày hôm đó Tô Ngưng Nguyệt và Thiên Vũ Trạch đều ngủ không được ngon, Tô Ngưng Nguyệt không ngủ được là vì chuyện chiến tranh kia.
Nàng cố gắng đè nén suy nghĩ ở trong đầu, nhưng nàng càng muốn đè nén thì càng không đè nén xuống được mà ngược lại còn mãnh liệt hơn trước, Tô Ngưng Nguyệt lăn qua lăn lại mãi không ngủ được, chuyện này có ảnh hưởng nghiêm trọng đối với nàng hơn tưởng tượng của nàng.
Thiên Vũ Trạch không ngủ được là vì Tô Ngưng Nguyệt không ngủ, hơn nữa nàng còn lăn qua lăn lại, không thể nằm yên, hắn vốn dĩ là một người ngủ không được sâu, hắn đương nhiên là không thể ngủ được vì hành động như thế này của Tô Ngưng Nguyệt.
"Ngủ đi." Giọng của Thiên Vũ Trạch vang lên, chỉ lạnh băng, không có chút cảm xúc, chỉ tuyên bố đơn giản lời nói của chính mình.
Tô Ngưng Nguyệt lập tức không động đậy nữa, Thiên Vũ Trạch như thế này thì nàng không dám trái ý, nhưng một lúc sau nàng vẫn không ngủ được.
“Thiên Vũ Trạch...' Tô Ngưng Nguyệt khẽ gọi.
"Sao vậy?" Một lúc sau, Thiên Vũ Trạch bất đắc dĩ trả lời.
"Ta vẫn không ngủ được, phải làm sao?" Tô Ngưng Nguyệt trực tiếp quay đầu lại, mặt quay về phía Thiên Vũ Trạch.
"Không phải là đã nói với nàng rồi sao? Đừng nghĩ tới chuyện này nữa." Giọng của Thiên Vũ Trạch vang lên, vẫn mang theo chút bất lực. "Nhưng ta không thể kiểm soát được, chỉ vừa nghĩ tới chuyện chiến tranh sẽ xảy ra trái tim ta lại có chút hoang mang, không thể nào ngủ được." Tô Ngưng Nguyệt cũng không biết phải làm sao.
"Nếu nàng không ngủ được thì chúng ta đi làm chuyện gì có ý nghĩa đi, lát nữa nhất định nằm xuống là có thể ngủ." Thiên Vũ Trạch ngồi dậy trực tiếp đè lên trên người Tô Ngưng Nguyệt, hai tay đặt lên hai bên đầu của Tô Ngưng Nguyệt để chống đỡ cơ thể mình.
"A..." Tô Ngưng Nguyệt kinh ngạc a lên một tiếng. Nhưng vậy vẫn chưa xong, miệng của Thiên Vũ Trạch trực tiếp ấn xuống, lập tức chặn lấy miệng Tô Ngưng Nguyệt.
Hai người không nhìn thấy mặt nhau, chuyện như này cũng không biết làm thế nào, bây giờ đã tới nước này rồi, Tô Ngưng Nguyệt cũng không có gì xấu hổ, mạnh dạn ôm lấy cổ Thiên Vũ Trạch và đáp lại hắn.
Dường như cảm nhận được sự hồi đáp của Tô Ngưng Nguyệt, nụ hôn của Thiên Vũ Trạch càng thêm mãnh liệt, hai người lập tức bùng cháy như củi khô gần lửa, nhiệt độ trong phòng lập tức tăng lên.
Trong căn phòng rất nhanh khiến người ta nghĩ tới mà phải xấu hổ. Một lúc lâu sau, trời đã hửng sáng, hai người mới kết thúc trận chiến.
Thiên Vũ Trạch ôm lấy Tô Ngưng Nguyệt đang ướt sườn sượt, có chút đau lòng mà hôn nàng, đã rất lâu không làm chuyện đó rồi, tình huống lần này có chút mạnh bạo, hắn nhẹ nhàng đặt Tô Ngưng Nguyệt lên giường và đắp chăn cho nàng.
Tô Ngưng Nguyệt lúc này có chút mơ hồ, thật sự là quá mệt, bây giờ đến nhất sức lực để nhấc cánh tay lên cũng không có, cách này của Thiên Vũ Trạch tốt thật, nàng thật sự là đặt lưng xuống giường là ngủ.
Thiên Vũ Trạch khẽ mỉm cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt nằm trên giường, sau khi bôi thuốc cho nàng xong thì chuẩn bị mặc đồ và rời đi, giờ này là đến giờ lên triều sớm rồi. Tô Ngưng Nguyệt có chút mơ hồ nhìn Thiên Vũ Trạch, hai người bọn họ đều cả đêm không ngủ, nhưng tại sao lại khác biết lớn như vậy chứ? không công bằng, thật sự là không công bằng. Tô Ngưng Nguyệt mơ hồ nghĩ, rồi từ từ nhắm mắt lại.
Thiên Vũ Trạch khẽ cười một tiếng, sao lại đáng yêu như vậy chứ? Hôn một cái lên trán của Tô Ngưng Nguyệt, rồi đi thẳng ra ngoài, chỉ để lại một mình Tô Ngưng Nguyệt yên tĩnh ngủ ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận