Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 286: Giao Cho Người Đấy (2)

Chương 286: Giao Cho Người Đấy (2)Chương 286: Giao Cho Người Đấy (2)
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói này của Diêu Xuân thì cũng không nói thật sự tình cho bà ấy biết mà nở một nụ cười rạng rỡ với Diêu Xuân.
"Mẫu thân nhất định phải chú ý đến sức khỏe." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy câu nói này của Tô Ngưng Nguyệt thì vui vẻ gật đầu.
"Đứa nhỏ ngốc nghếch này, mẫu thân biết rồi, đúng rồi, ngày mai Tiểu Thần phải báo cáo có mặt ở học đường rồi, nếu con không việc gì thì đi cùng mẫu thân nhé!" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu khi nghe thấy câu nói này của Diêu Xuân.
"Tốt quá rồi, mẫu thân, vừa hay là Nguyệt Nguyệt chưa từng tới học đường, lần này đi xem xem học đường trông như thế nào!" Tô Ngưng Nguyệt vô ý nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì sững sờ.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn dáng vẻ này của Diêu Xuân cũng không biết là có chuyện gì với bà ấy.
"Sao đột nhiên mẫu thân lại như vậy nhỉ?" Tô Ngưng Nguyệt thầm ngHĩ.
Tô Ngưng Nguyệt sau khi nghĩ tới đây thì đi vê phía Diêu Xuân, nàng đưa tay ra vây vây trước mặt Diêu Xuân.
"Mẫu thân sao vậy? Người đang nghĩ gì vậy?" Tô Ngưng Nguyệt có hơi lo lắng nhìn Diễu Xuân nói.
Khi Diêu Xuân nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt hỏi liền thoát khỏi suy nghĩ của chính mình.
"Haizz, Nguyệt Nguyệt, đều tại mẫu thân không có bản lĩnh làm các con bị lỡ dở, nếu không thì các con đã có thể tới học đường học tập rồi." Diêu Xuân có chút tự trách nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói của Diêu Xuân vội vàng lắc đầu.
"Mẫu thân tuyệt đối không được tự trách bản thân, cho dù người cho Nguyệt Nguyệt tới học đường học tập, Nguyệt Nguyệt nhất định cũng sẽ không đi, Nguyệt Nguyệt không thích đi học, như thế này tốt biết bao!"
Diêu Xuân vẫn còn có chút áy náy, bởi vì bà ấy biết vì sao Tô Ngưng Nguyệt lại nói như vậy, là bởi vì Tô Ngưng Nguyệt không muốn bà ấy tự trách bản thân như vậy.
"Mẫu thân, những gì Nguyệt Nguyệt nói đều là sự thật, người xem này, bây giờ nhà chúng ta có tiền rồi, nếu như con thật sự muốn đi thì không cần mẫu thân phải nói thì chắc chắn công cũng sẽ chủ động nói với người, nhưng Nguyệt Nguyệt thật sự là không thích tới học đường, Nguyệt Nguyệt chỉ thích ngày nào cũng được ở bên mẫu thân và làm những việc mà mình thích thôi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy câu nói này của Tô Ngưng Nguyệt liền giơ tay xoa đầu của Tô Ngưng Nguyệt.
"Đứa trẻ ngốc, sao con lại ngốc như vậy?" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt lè lưỡi với Diêu Xuân.
"Lời Nguyệt Nguyệt nói đều là sự thật, được rồi nương đừng nói tới chuyện này nữa. Chúng ta đến nhà Lưu thẩm chơi đi, tiện nói cho Lưu thẩm tin tốt là nương đã bình phục." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe những lời Tô Ngưng Nguyệt nói thì gật đầu.
"Nguyệt Nguyệt nói đúng, nương cũng lâu lắm chưa đến nhà Lưu thẩm rồi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nương, nương ở đây đợi con một lát, Nguyệt Nguyệt đi lấy chút quà cho Lưu thẩm và những người khác." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Diêu Xuân rồi nói.
Diêu Xuân nghe những lời này của Tô Ngưng Nguyệt rồi quay ra nhìn nàng.
"Nguyệt Nguyệt, con muốn mang quà gì cho Lưu thẩm vậy?"
"Lát nữa nương sẽ biết thôi." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong, nàng lập tức trở vê phòng mình, nhắm mắt đi tới không gian trồng trọt.
Mà lúc này hệ thống đó cũng đã tỉnh, sau khi tỉnh lại, nó lập tức chào hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
"Chắc hẳn hôm nay bạn đã tới đây rất nhiều lần rồi nhỉ, tới gặp chúng tôi sao?" Hệ thống nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Ta gặp ngươi để làm gì, ta đâu có gặp ngươi." Tô Ngưng Nguyệt đáp lại lời của hệ thống.
Nói xong, Tô Ngưng Nguyệt đi về phía nhà kho.
Lúc này hệ thống biết chắc rằng Tô Ngưng Nguyệt muốn đến nhà kho lấy lọ đào.
"Có thể để lại cho bọn ta một lọ không?" Lúc này hệ thống hơi ngại ngùng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận