Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 67: Từ Từ Nói

Chương 67: Từ Từ NóiChương 67: Từ Từ Nói
Đúng lúc Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười khi nhìn thấy đệ đệ vui vẻ nhảy nhót chạy về phía mình, trong lòng Tô Ngưng Nguyệt đang nghĩ rằng nàng thật sự muốn quay về tuổi thơ.
Tô Ngưng Nguyệt tự vỗ vào trán mình, hiện tại không phải nàng chỉ là một đứa trẻ sao? Chỉ là trí nhớ của nàng vẫn còn đọng lại ở tuổi 20 mà thôi.
Tô Thần bị sốc khi nhìn thấy tỷ tỷ mình tự đánh mình.
"Tỷ tỷ, sao tỷ sao lại tự đánh mình thế?" Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt rồi nói với nàng, Tô Ngưng Nguyệt nghe đệ đệ nói như thế thì lại bật cười.
"Không có gì đâu đệ đệ, ca ca bên đó thế nào rồi? Có muốn đi cùng chúng ta không?" Tô Ngưng Nguyệt đối với Tô Thần mà nói.
Tô Thân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì vội vàng gật đầu một cách vui vẻ.
"Tỷ tỷ, tỷ biết không? Sau khi ca ca xử lý xong việc của mình sẽ đến tìm chúng ta!" Tô Thân hưng phấn nói với Tô Ngưng Nguyệt bên cạnh.
Tô Ngưng Nguyệt cũng bật cười khi nghe những gì Tô Thần nói.
"Được rồi, bây giờ đừng nghịch ngợm nữa, tỷ tỷ đang bận một chút, đợi sau khi ca ca tới, chúng ta sẽ cùng nhau đi chợ phiên, có được không?” Tô Ngưng Nguyệt thảo luận với Tô Thần.
Tô Thần nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói thì gật đầu ngay.
"Được, được." Thật ra Tô Ngưng Nguyệt cũng muốn đi chợ phiên để mua hai bộ quần áo mới cho hai huynh đệ bọn họ bởi vì hiện tại bọn họ đã kiếm được một ít tiền. Thật sự Tô Ngưng Nguyệt cũng biết những gia đình nghèo khổ như bọn họ có thể sẽ không có quần áo mới để mặc trong dịp Tết Nguyên đán.
Tô Ngưng Nguyệt thật sự không hiểu tại sao nàng lại tới đây, về phần chuyện xảy ra vào ngày cuối cùng ở thế giới đó, Tô Ngưng Nguyệt thật sự không nhớ được bất cứ điều gì. Tô Ngưng Nguyệt cố gắng suy nghĩ liệu nàng có thể biết được chuyện gì đã xảy ra ở đó không và có lẽ nàng sẽ biết cách làm sao thì mới có thể quay lại.
Lúc này Tô Thần lại nhìn thấy tỷ tỷ của mình đang ngơ ngác, không biết Tô Ngưng Nguyệt lại đang suy nghĩ cái gì nữa.
"Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?" Tô Thần quan tâm, hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần hỏi thì lắc đầu ngay.
Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần rằng nàng không nghĩ gì cả, thật ra Tô Thần biết tỷ tỷ mình đang có tâm sự, đồng thời nó cũng cảm thấy tỷ tỷ mình đã thay đổi, không còn giống trước đây nữa.
Trước đây, tỷ tỷ nó rất yếu đuối và nhút nhát.
Nhưng kể từ lần trước, khi từ nhà Đại bá mẫu trở về thì nó đã phát hiện tỷ tỷ mình khác trước, tỷ tỷ nó trở nên thông minh và dũng cảm hơn, nó không biết tại sao tỷ tỷ mình lại như vậy nữa.
"Lẽ nào là vì lần trước đã từng bị đánh một trận sau đó tính cách thay đổi rồi sao?" Trong lòng Tô Thần đang nghĩ thế.
Nhưng dù thế nào đi nữa, nó cũng rất thích tỷ tỷ ở hiện tại của mình, nó cảm thấy dù tỷ tỷ nó có thay đổi thế nào thì nàng vẫn sẽ là người mà nó yêu thích nhất.
Bên nọ, sau khi Tô Ngưng Nguyệt tự tỉnh táo lại, nàng nhìn thấy đệ đệ của mình lại đang chìm đắm trong suy nghĩ trâm tư của bản thân làm nàng lại khẽ mỉm cười.
"Lẽ nào là do ta và đệ đệ đang có ký kết ngâm như vậy sao?" Ngưng Nguyệt thấy đệ đệ mất tập trung nên cũng không nói chuyện với nó.
Tô Ngưng Nguyệt tiếp tục nhìn đám dưa cải mình đang chăm sóc trong vườn rau, nàng cảm thấy rau củ của mình sẽ được thu hoạch trong thời gian ngắn, khi Tô Ngưng Nguyệt bận rộn được khoảng nửa tiếng thì nàng nhìn thấy xa xa có một bóng người quen thuộc đang đi về phía của bọn họ. Tô Ngưng Nguyệt nhận ra đó là ca ca của nàng, nàng biết là ca ca của đã làm xong việc của mình. Khi Tô Mộc đi tới vườn rau thì nhìn thấy đệ đệ của mình đang ngồi dưới đất chơi với kiến.
Tô Mộc thấy đệ đệ mình thì ngồi ngay xuống, hắn ta vội vàng kêu đệ đệ mình đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận