Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 298: Đến Thăm Tô Lão Gia (1)

Chương 298: Đến Thăm Tô Lão Gia (1)Chương 298: Đến Thăm Tô Lão Gia (1)
Lúc Liễu Ninh chuẩn bị trở vê phòng thì thấy Tô Liệt đang vội vàng chạy về phía mình.
"Mẹ, con nghe nói ông nội bị ngã, ông nội bây giờ thế nào rồi? Ông có ổn không?" Tô Liệt vội vàng hỏi Liễu Ninh.
Liễu Ninh cau mày nhìn Tô Liệt.
"Đừng hỏi gia gia của con chuyện đó, sao rồi? Ăn cơm xong chưa? Ăn xong rồi thì mau đến học đường đi!" Liễu Ninh nói với Tô Liệt.
"Con muốn vào phòng của gia gia để thăm ông." Tô Liệt nhỏ giọng nói.
Liễu Ninh nghe thấy lời thỉnh cầu của Tô Liệt bèn nhìn về phía Tô Liệt bên cạnh, gắt lên: "Con không muốn đi học nữa rồi phải không? Mau ăn xong rồi đến học đường đi!" Liễu Ninh mắng Tô Liệt.
Tô Liệt nhìn thấy vẻ mặt tức giận của mẫu thân liền vội vàng bỏ chạy.
"Mẫu thân của mình gần đây sao vậy? Tại sao bà ấy lại giận dữ như vậy?" Tô Liệt vừa bỏ chạy vừa nghĩ thầm.
Liễu Ninh thấy Tô Liệt đã rời đi liền trở vê phòng, tuyệt vọng ngồi xuống ghế.
"Vừa rồi mình bị làm sao vậy? Sao mình lại có ý nghĩ muốn giết chết ông ta chứ?" Liễu Ninh nghĩ.
Chẳng bao lâu sau, tin tức lão gia tử Tô gia ngất xỉu trong nhà tổ đã lan truyền ra ngoài, thiết nghĩ hồi đó lão gia tử Tô gia cũng là một nhân vật lớn ở vùng nhỏ bé của bọn họ! Lúc đó, khi người dân nghe tin lão gia tử Tô gia vì đứng không vững nên bị ngã ngất xỉu, họ đều cảm thấy đây là chuyện ngoài ý muốn. Chuyện này cũng truyền đến tai Lưu thẩm, bà ấy nghe được chuyện này liền vội vàng đến nhà Diêu Xuân một chuyến.
Nhưng khi đến nhà Diêu Xuân, bà ấy thấy cửa nhà đã đóng chặt. "Bọn họ đi đâu cả rồi? Tại sao không có ai ở nhà?" Lưu thẩm nghĩ thâm.
Lưu thẩm không biết lúc này cả nhà của Diêu Xuân đang đi cùng Tô Thần đến học đường ghi danh.
Vốn dĩ Diêu Xuân định đưa Tô Ngưng Nguyệt và Tô Thần đi thôi, nhưng cuối cùng bà ấy cảm thấy nếu không đưa Tô Mộc đi cùng sẽ không công bằng với cậu.
"Đến học đường nhất định phải nghe lời các lão sư, đừng chọc giận họ. Đợi con về mẫu thân sẽ kiểm tra hôm nay học những gì đấy nhé." Diêu Xuân cảnh cáo Tô Thần.
Tô Thần gật đầu, trả lời: 'Mẫu thân yên tâm đi, con nhất định sẽ học hành nghiêm túc!" Tô Thần vỗ ngực đảm bảo với Diêu Xuân.
"Đến đó rồi hãy chơi với mọi người nhiều hơn, cố gắng kết giao thêm vài bằng hữu nhé." Tô Ngưng Nguyệt dặn dò Tô Thần.
Nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong, nó gật đầu: "Đệ biết rồi ạ, tỷ tỷ."
Nhìn thấy Tô Thần đi vào học đường, bọn họ liền rời đi.
"Chúng ta đi chợ phiên đi, vừa hay hôm nay chúng ta đều ra ngoài, mình đến mua một số thứ cần thiết." Diêu Xuân vừa nói vừa nhìn Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc.
"Nhưng mẫu thân ơi, con không mang theo ngân lượng." Tô Ngưng Nguyệt bất đắc dĩ nhìn Diêu Xuân, nói.
"Đứa trẻ ngốc, mẫu thân đã nói vậy thì đương nhiên mẫu thân đã mang rồi. Nguyệt Nguyệt đừng lo, chúng ta đi chợ nhé!"
Cứ thế, ba người họ liền xuất phát đến chợ. Họ đang đi loanh quanh trong chợ, lúc này có người nhận ra Diêu Xuân là nhi tức* của lão gia tử Tô gia.
*Nhi tức: con dâu.
Thấy Diêu Xuân, bà ta vội vàng bước đến, kể lể: "Bà không mau về xem đi, hôm nay lão gia tử Tô gia ngất xỉu trong phòng đó."
Diêu Xuân nghe vậy, nhìn chằm chằm người đó với vẻ không tin nổi: "Bà nói gì vậy? Bà nói phụ thân ta ngất xỉu sao?"
Người đó liền gật đầu khẳng định.
Nghe đến đây, Diêu Xuân nhìn về phía Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc ở bên cạnh, khó xử nói: "Hai đứa đi dạo chợ trước đi, mẫu thân đi xem gia gia của các con thế nào đã." Diêu Xuân nói với Tô Mộc và Tô Ngưng Nguyệt.
"Nương, chúng ta cùng đi thăm gia gia đi!" Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc lại đồng thanh nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân gật đầu cảm động khi nghe lời hai người con của mình nói. Diêu Xuân biết rằng hai đứa trẻ này đã bắt đầu chấp nhận lão gia tử Tô gia rồi nên càng thêm yên lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận