Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 587: Bán Chạy (2)

Chương 587: Bán Chạy (2)Chương 587: Bán Chạy (2)
Lý Thần Dật vừa đi vừa nói: "Vâng."
Thấy Lý Thần Dật đã nghe thấy, lão gia tử Tô gia bèn ngồi ở một bên uống nước.
Không lâu sau Lý Thần Dật đã lấy được sọt và quay lại, lão gia tử Tô gia và Lý Thần Dật cũng cho bánh quy vào trong sọt, vừa cho vào lão gia tử Tô gia vừa nói: "Lấy lên, đặt xuống nhẹ thôi, bánh quy này rất dễ vỡ."
Lý Thần Dật nghiêm túc gật đầu, nói: "Cháu biết rồi."
Hai người lần lượt xếp bánh quy vào trong sọt, còn chưa xếp xong thì Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt đi ra, Diêu Xuân nhìn thấy lão gia tử Tô gia và Lý Thần Dật đang xếp bánh quy liền nói: "Hôm nay sớm vậy ạ?"
Lão gia tử Tô gia đáp: "Chẳng vậy, hôm nay bán món bánh quy này, nhất định sẽ có rất nhiều người mua."
Diêu Xuân nhìn dáng vẻ vui sướng của lão gia tử Tô gia nên cũng vui lây, nói: "Được, vậy để tối con làm cho mọi người ít đồ ăn ngon để khao mọi người."
Lão gia tử Tô gia cười nói: "Được, đợi chúng ta thành công trở về."
Lý Thần Dật cũng bị nhiễm lão gia tử Tô gia và Diêu Xuân, cũng bắt đầu mỉm cười, chỉ có điều là không lên tiếng.
Ăn sáng xong, lão gia tử Tô gia dẫn Lý Thần Dật và cả Đại Vượng đi tới cửa tiệm, sau khi tới cửa tiệm và thu dọn mọi thứ xong xuôi, lão gia tử Tô gia bày bánh quy và lên tủ hàng, Đại Vượng rao bán: "Món mới đây, món mới của tiệm đồ ăn vặt Tô Ký, đảm bảo là chưa ai từng thấy, chưa ai từng được ăn."
Người đi trên người nghe thấy tiệm đồ ăn vặt Tô Ký ra món mới thì để vội vàng chạy tới tiệm đồ ăn vặt của Tô gia vây lại để xem, một số chưởng quỹ của những nhà ghen ghét đố ky đứng ở trước cửa nhà mình, nhổ nước bọt nói: "Món ăn chưa từng thấy, chưa từng được ăn, xì ta ra bắc vào nam làm gì có cái gì mà chưa từng nhìn thấy, thật đúng là không biết trời cao đất dày."
Lão gia tử Tô gia không thèm để ý đến lời nói mỉa mai của những kẻ này, tập trung chào hỏi khách hàng, mọi người nhìn thấy bánh quy bày trên tủ hàng thì đều rất tò mò, có người hỏi: "Tô lão gia tử, món mới hôm nay tên là gì?"
Lão gia tử Tô gia cười nói: "Món ăn hôm nay gọi là bánh quy, làm một loại bánh điểm tâm!" Bánh quy? Mọi người nghe thấy cái tên này đều ngạc nhiên, thì thâm rỉ tai nhau, chưa ai từng nghe đến, lại nhìn tới hình dáng của chiếc bánh quy vô cùng tỉnh xảo và nhỏ nhắn, mọi người đều rất ngạc nhiên
Lão gia tử Tô gia lại nói: "Món ăn này hôm nay chỉ một mình tiệm đồ ăn vặt Tô Ký của ta có, không ở đâu có!" Lão gia tử Tô gia vừa nói dứt lời liền có người phản bác: "Sao có thể như thế được!" Lão gia tử Tô gia cũng không tức giận, mà cười nói: "Món này là Tô gia ta tự nghiên cứu chế tạo ra, nếu không tin thì vị lão đệ này có thể mua về ăn thử."
Sau đó lại có người hỏi: "Bánh quy này bán bao nhiêu tiền."
Lão gia tử Tô gia đáp: "Một lượng được nửa cân."
Sau khi mọi người nghe giá xong ai nấy đều nín thinh, 1 lượng bạc là đủ cho một gia đình nhà nông bình thường ăn trong hơn nửa năm rồi, đương nhiên một lượng bạc đối với những người ở trên thị trấn không dùng được lâu như vậy, nhưng giá này vẫn khiến người ta phải bất ngờ.
Mặc dù ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng lão gia tử Tô gia đã bắt đầu lo lắng, dù sao thì 1 lượng thật sự là cũng hơi đắt, có điều nếu Tô Ngưng Nguyệt đã định giá như vậy rồi thì nhất định có lý do để định giá như thế này, trong đám người lại có người nói: "Một lượng mà được có nửa cân, thật sự là hơi đắt, trước đây kẹo hồ lô kia có mấy văn tiền, thỉnh thoảng cũng có thể xa vung tiền ăn một xiên, bây giờ bánh quy này thật sự là ăn không nổi."
"Đúng vậy." Không ít người cũng hùa theo phàn nàn, lão gia tử Tô gia ráng nở nụ cười trên mặt nói: "Loại bánh quy này là dùng bột mì và trứng gà để làm, tất nhiên là phải đắt hơn một chút, nhưng là sau khi ăn thử sẽ biết món bánh quy này đắt là có lý do, tiệm ăn vặt Tô Ký của chúng ta không phải là cửa tiệm thâm hiểm độc địa, việc này mọi người đều biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận