Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 448: Nha Hoàn Được Cứu (1)

Chương 448: Nha Hoàn Được Cứu (1)Chương 448: Nha Hoàn Được Cứu (1)
Đúng lúc này Tiểu Lục xông vào trong đá tên quản sự kia một cước ngã sõng soài ra mặt đất.
Quản sự vội vàng bò từ trên đất dậy.
"Các ngươi là ai? Vậy mà dám đến Vạn Hoa Lâu làm loạn! Ta thấy các ngươi đang chán sống rồi!" Tên quản sự kia nói với Tiểu Lục bọn họ.
Tiểu Lục nghe tên quản sự kia nói những lời này thì cười nhạt.
Tiểu Lục nhìn hai tên thuộc hạ bên cạnh kia.
"Thả bọn họ ra." Vậy là hai tên thuộc hạ kia đi tới trước mặt hai nha hoàn kia một đao chặt đứt dây thừng trói hai bọn họ ra.
"Lục Gia ngài đã đến rồi." Hai nha hoàn kia sau khi nhìn thấy Tiểu Lục vội vàng đi về phía Tiểu Lục bên kia.
"Dẫn tên này đi, Vạn Hoa Lâu đúng không? Chờ xem Gia san nơi này thành bình địa ngay tức khắc!" Tiểu Lục nói xong lời này thì dẫn hai nha hoàn kia rời đi.
Những người còn lại khống chế Vạn Hoa Lâu đợi Thiên Vũ Hàn đến xử lý.
"Vương gia đã tìm thấy hai nha hoàn kia rồi, bọn họ bị người ta bán đến Vạn Hoa Lâu." Tiểu Lục lúc này dẫn theo hai nha hoàn kia đến trước mặt và nói với Thiên Vũ Hàn.
Thiên Vũ Hàn nghe Tiểu Lục nói xong thì gật đầu.
"Ngươi lui xuống trước đi." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nhìn thấy dáng vẻ này của Thiên Vũ Hàn có chút không yên tâm cho hai nha hoàn kia, Tiểu Lục sợ Thiên Vũ Hàn sẽ trừng phạt hai nha hoàn kia thật nặng.
Lúc này Tiểu Lục nhìn Thiên Vũ Hàn. "Vương gia, bọn họ cũng không phải cố ý..."
"Bổn vương bảo ngươi lui xuống!" Thiên Vũ Hàn lạnh lùng nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe thấy những lời này của Thiên Vũ Hàn thì vội vàng rời khỏi đó.
Thiên Vũ Hàn nhìn hai nha hoàn đang quỳ dưới đất kia.
"Các ngươi đã biết sai chưa?"
"Vương gia, nô tì đã biết sai rồi, về sau nô tì sẽ cố gắng làm việc thật tốt!" Hai nha hoàn kia vội vàng nói với Thiên Vũ Hàn.
"Lần này nếu như không phải Tiểu Lục sai người đi cứu các ngươi, hậu quả các ngươi hẳn là biết rồi chứ?" Thiên Vũ Hàn nói với hai nha hoàn kia.
Hai nha hoàn kia nghe Thiên Vũ Hàn nói vội vàng gật đầu.
"Lần sau nếu như còn để bổn vương phát hiện các ngươi tự ý rời khỏi vương phủ, đến lúc đó đừng trách bổn vương không khách khí với các ngươi!" Thiên Vũ Hàn nói.
Bọn họ nghe Thiên Vũ Hàn nói những lời này thì vội vàng gật đầu.
"Vương gia, bọn nô tì biết rồi."
"Lui xuống đi." Thiên Vũ Hàn nói với bọn họ.
Bọn họ nghe Thiên Vũ Hàn nói xong ngây người ra.
Một trong hai nha hoàn nhìn Thiên Vũ Hàn.
"Vương gia, làm mất Thỏ con là trách nhiệm của nô tì, nô tì khẩn cầu vương gia trách tội."
"Thỏ con đã tìm thấy rồi, lần sau nhớ kỹ là được, lui xuống đi." Thiên Vũ Hàn nói với hai nha hoàn kia.
Bọn họ nghe Thiên Vũ Hàn nói như vậy thì mới yên tâm nhanh chóng rời khỏi phòng của Thiên Vũ Hàn. Bởi vì trước khi hai nha hoàn kia được Tiểu Lục dẫn đến phòng của Thiên Vũ Hàn, hai người bọn họ vẫn luôn rất lo sợ, căn bản không chú ý đến Thỏ con bên cạnh bọn họ sớm đã ở trong lồng rồi.
Sau khi Thiên Vũ Hàn và Tiểu Lục trở về vương phủ, Thỏ con dựa vào mùi của Thiên Vũ Hàn trở về vương phủ với bọn họ.
Khi Tiểu Lục ra ngoài tìm hai nha hoàn kia, Thiên Vũ Hàn mới phát hiện Thỏ con sớm đã trở về rồi, lúc đó Thiên Vũ Hàn nhìn Thỏ con quả thật là vừa bực mình vừa buồn cười.
Hai nha hoàn kia sau khi bước ra từ trong phòng Thiên Vũ Hàn thì vẫn còn cảm thấy có hơi không thể tin nổi.
"Không ngờ rằng vương gia vậy mà không trừng phạt chúng ta!" Một trong hai nha hoàn nói với một nha hoàn khác.
Nha hoàn kia nghe thấy lời của nàng ta nói bèn gật đầu.
"Đừng nhìn ngoài mặt vương gia mà thấy khó gần, thực ra lòng dạ của ngài ấy cực kì tốt." Hai nha hoàn kia thì thầm ở một bên.
Lúc đó Tiểu Lục vẫn còn lo lắng cho hai nha hoàn kia, hắn ta ở trong phòng một mình đi tới đi lui, hắn ta đang do dự không biết có nên đi vào trong phòng của Thiên Vũ Hàn nói giúp cho hai nha hoàn kia không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận