Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 526: Mua Lại Bãi Sông (1)

Chương 526: Mua Lại Bãi Sông (1)Chương 526: Mua Lại Bãi Sông (1)
Bắc Minh công tử nghe Tô Ngưng Nguyệt nói là còn phải gia công những thứ khác liền lập tức có hứng thú, Tô Ngưng Nguyệt nhìn bộ dạng thích thú của Bắc Minh công tử, chậm rãi phun ra hai chữ: "Bí mật."
Bắc Minh công tử buồn bực nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói: "Lẽ nào đây cũng là một bí mật sao? Đến cộng sự như ta cũng không thể nói sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Ngài chỉ cùng tôi hợp tác về hoa quả đóng hộp thôi, còn những cái khác thì không."
Bắc Minh công tử càng thêm buồn bực, không thèm suy nghĩ về vấn đề này nữa, mà tiếp tục đi xem đất đai với Tô Ngưng Nguyệt, khi Bắc Minh công tử và Tô Ngưng Nguyệt đi tới bãi sông, trước mắt Tô Ngưng Nguyệt sáng bừng lên: "Chính là chỗ này, chỗ này đủ rộng, sát bên cạnh sông, tiện cho việc sử dụng nước."
Bắc Minh công tử nghỉ hoặc nói: "Mảnh đất này quả thật là đủ lớn, nhưng ngay cạnh sông, ngộ nhỡ một ngày nào đó mực nước dâng lên thì phải làm sao?"
Tô Ngưng Nguyệt cười nói: "Vậy thì cũng không sao, tới lúc đó để những người thợ ở đây sửa đường phòng hộ là được.'Bắc Minh công tử thấy Tô Ngưng Nguyệt hào hứng như vậy nên cũng không nói thêm gì nữa mà kiểm tra xem xét địa thế xung quanh.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt quyết định chọn mảnh đất này liền định đi tìm trưởng thôn để bàn bạc về chuyện mua đất, nhưng lại bị Bắc Minh công tử cản lại, Bắc Minh công tử chỉ lên bầu trời và nói: "Ngươi xem bây giờ đã là giờ nào rồi mà còn đi, để ngày mai đi."
Tô Ngưng Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện ra trời đã sắp tối từ lúc nào rồi, thế là liền từ bỏ suy nghĩ đi tìm trưởng thôn để mua đất ngay bây giờ.
Tô Ngưng Nguyệt liền cùng với Bắc Minh công tử trở về: "Bắc Minh công tử bây giờ phải vê sao?" Tô Ngưng Nguyệt hỏi, Bắc Minh công tử vốn định trêu Tô Ngưng Nguyệt một chút, nhưng thấy Tô Ngưng Nguyệt có vẻ mệt mỏi nên thôi, hắn ta nói: "Muộn rồi, bổn công tử phải về rồi."
Đi tới cổng thôn, người hầu của Bắc Minh công tử đã đứng đợi sẵn, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Vậy hôm nay tạm thời tới đây vậy, Bắc Minh công tử đi đường cẩn thận."
Bắc Minh công tử nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói: "Được, vậy thì ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai ra lại tới."
Nói xong liền cưỡi ngựa rời đi, Tô Ngưng Nguyệt cũng chầm chậm đi về nhà, vừa vào nhà đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ phát ra từ bên trong, Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy âm thanh này dường như sự mệt mỏi của một ngày đầu được gột rửa, Tô Ngưng Nguyệt điều chỉnh lại trạng thái rồi đi vào đại sảnh, vừa vào tới nơi thì thấy Tô Thần tiểu đệ của mình đang nói thầm với Lý Tích Tuyết cái gì đó, còn Lý Thần Dật ở bên cạnh thì tối sầm mặt nhìn sự tương tác của tiểu đệ nhà mình và Lý Tích Tuyết, lão gia tử Tô gia như thế đang nói chuyện gì vui vẻ với mẫu thân Diêu Xuân của mình.
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy con gái mình đã về, liều chào hỏi: "Nguyệt Nhi về rồi à, mau tới ăn cơm."
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy mẫu thân gọi mình liên vội vàng đáp lại một câu: "Mẫu thân, mọi người cứ ăn trước đi, con sẽ quay lại ngay."
Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy như thế này mới có cảm giác của gia đình.
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Tô Ngưng Nguyệt còn đang nằm ườn ở trên giường, hôm nay Điềm Điêềm và Mật Mật yên lặng ở bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt lúc này không ngủ là đang suy nghĩ về thủ tục mua đất, nghĩ ngợi một lúc thì Tô Ngưng Nguyệt không nghĩ nữa mà định xuống giường, Tô Ngưng Nguyệt vừa ngồi dậy liền phát hiện ra Điềm Điềm và Mật Mật đang yên lặng ở bên cạnh mình, không ầm ñ như mọi ngày: "Hai đứa này sao hôm nay lại yên lặng vậy?”
Tô Ngưng Nguyệt hỏi.
Điềm Điềm đáp: "Tiểu chủ nhân, chúng tôi nghĩ kỹ rồi, chúng tôi muốn trở về không gian tiếp tục tu luyện."
Mật Mật ở bên cạnh gật đầu phụ họa, Điềm Điềm và Mật Mật đều giữ vẻ mặt kiên định, Tô Ngưng Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm, ngày nào cũng nớp nớp lo sợ, sợ hai đứa bọn chúng bị phát hiện, lần này cuối cùng cũng có thể yên tâm được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận