Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 854: Tranh Cãi (1)

Chương 854: Tranh Cãi (1)Chương 854: Tranh Cãi (1)
Trông hắn giống như một người xa lạ vậy làm cho vành mắt nàng bắt đầu chua xót, Thiên Vũ Hàn, người khác không tin ta cũng được nhưng chàng cũng không tin †a sao?
Nghĩ tới đây hai tay nàng từ từ vòng lại chậm rãi nằm trên bàn trang điểm, một giọt lệ trong suốt chầm chậm trượt xuống từ khóe mắt, thấp giọng lẩm bẩm: “Thiên Vũ Hàn..."
Bên ngoài điện, Tố Trinh cũng chính là nha hoàn tâm phúc phụng bồi Tô Ngưng Nguyệt trong hoàng cung này, nhìn đến người nằm ở trên bàn trang điểm đó liền thở dài một hơi từ sâu trong nội tâm, giữa Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương đích thực lận đận a.
Cũng không biết khi nào Hoàng thượng với Hoàng hậu nương nương có thể hòa hảo, bằng không những người chịu tội chính là bọn họ, chủ tử không tốt thì hạ nhân bọn họ có thể dễ chịu sao?
Tố Trinh đẩy nhẹ cửa đi vào mang theo mấy món ăn Tô Ngưng Nguyệt thích, chẳng phải cao lương mỹ vị trân quý gì, chỉ là một bát cháo hoa với mấy món ăn kèm, hiểu rõ hiện tại khẩu vị Tô Ngưng Nguyệt không tốt lắm nên cũng không có chuẩn bị những thức ăn chứa nhiều dầu mỡ kia.
Tố Trinh nhẹ nhàng bày thức ăn lên trên bàn, đi tới bên người Tô Ngưng Nguyệt thấp giọng khuyên nhủ: "Nương nương, người ăn chút gì đi."
Tô Ngưng Nguyệt vẫn tiếp tục nằm ở chỗ đó không có bất kỳ động tĩnh gì tựa hồ như ngủ rồi, nhưng Tố Trinh biết là nàng thanh tỉnh, nàng cũng biết tâm tư bây giờ của nương nương, biết hiện tại nàng không muốn bị người làm phiên, hôm nay từ khi nàng trở lại trong cung bắt đầu đóng cửa không gặp người, ở một mình từ khi trời sáng đến khi trời tối, đã vài canh giờ trôi qua không ăn gì, cơ thể sẽ không chịu đựng được đâu. Cho nên nàng biết rõ bây giờ Tô Ngưng Nguyệt không hy vọng có người quấy rầy nhưng vẫn bưng thức ăn vào.
"Nương nương, hay là người ăn chút gì đi, bây giờ người không ăn cái gì thế này thân thể sẽ không chống đỡ nổi, nô tỳ cũng biết hiện tại trong lòng người không dễ chịu, nhưng mà người cần phải bồi dưỡng cơ thể cho thật tốt mới có thể bắt được hung thủ a.' Tố Trinh ở bên cạnh khuyên Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt vẫn còn lẳng lặng nằm ở đó không có động tĩnh nào, Tố Trinh chuẩn bị khuyên thêm thì đã thấy Tô Ngưng Nguyệt ngồi dậy, vẻ mặt trấn định, chẳng qua khóe mắt ửng đỏ đã tiết lộ cảm xúc của nàng không hề bình lặng như bề ngoài.
"Ta sẽ ăn thật ngon, sẽ không ngược đãi bản thân, nếu ta cũng không tự yêu lấy chính mình vậy thì còn cần ai đau lòng đây." Tô Ngưng Nguyệt lẳng lặng nói, giọng điệu không chút dao động nhưng vẫn có thể nghe ra sự tự giêu nhàn nhạt.
"Nương nương.' Tố Trinh đang chuẩn bị nói gì lại bị Tô Ngưng Nguyệt chặn lại.
"Được rồi, ta sẽ ăn thật tốt, ngươi đi xuống nghỉ ngơi một chút đi! Hôm nay cũng khiến cho ngươi bị kinh hãi. Ngươi mau trở về đi thôi, tự ta ngồi đợi một hồi nữa."
"Hay là lát nữa nô tỳ lại đi đi." Tố Trinh còn muốn nói thêm lại bị Tô Ngưng Nguyệt lần nữa cắt ngang.
"Thôi được rồi, ta sẽ ăn xong những thứ này, sẽ không bỏ bữa, như vậy ngươi có thể yên tâm rồi chứ, hửm?”"
Tố Trinh chỉ có thể lui ra ngoài, hay là cứ để nương nương ở yên đó một mình đi, nàng ở chỗ này cũng không thể giúp đỡ được gì, nương nương đã nói như vậy rồi, nàng chỉ có thể lui ra ngoài một lát, có điêu sẽ không đi nghỉ ngơi, nàng ta muốn chờ ở thiên điện phòng ngừa nương nương có việc gì liền có thể nhanh chóng chạy tới bên người nàng.
"Vậy nô tỳ liền đi xuống." Tố Trinh hành lễ với Tô Ngưng Nguyệt rồi lui ra.
Tô Ngưng Nguyệt gật gật đầu. Ánh nến nóng bỏng chiếu vào trên gò má Tô Ngưng Nguyệt làm nổi bật lên dung nhan tuyệt đẹp của nàng, tĩnh mịch mà mỹ lệ.
Tô Ngưng Nguyệt cúi đầu nhìn thức ăn kèm với cháo trắng đang tỏa hương thơm thoang thoảng, chung quy trong lòng vẫn lan từng tia ấm áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận