Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 542: Phiến Loạn Tây Bắc (1)

Chương 542: Phiến Loạn Tây Bắc (1)Chương 542: Phiến Loạn Tây Bắc (1)
Chỉ có một mình Tô Ngưng Nguyệt là không như vậy, dường như trong mắt của Tô Ngưng Nguyệt Bắc Minh công tử cũng chỉ giống như những nam tử khác mà thôi, khiến cho Bắc Minh công tử sau mỗi lần tới đều hoài nghi có phải là bản thân đã trở nên xấu xí hay không, Tô Ngưng Nguyệt không quan tâm Bắc Minh công tử đang nghĩ gì, chuyên tâm kiểm tra nhà xưởng.
Đợi Tô Ngưng Nguyệt kiểm tra xong Bắc Minh công tử mới lên tiếng hỏi: "Sao lại phải kiểm tra kỹ lượng như thế?"
Tô Ngưng Nguyệt nghiêm túc trả lời: "Chẳng qua là để đề phòng vạn nhất thôi, gần đây luôn cảm thấy tinh thần bất an, sợ xảy ra chuyện gì, cẩn thận một chút cũng không có gì là sai."
Bắc Minh công tử nghe xong đáp án: "Được thôi, có điêu người cũng đừng lo lắng quá, đã có người của ta theo sau rồi."
Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Mấy ngày nay cảm ơn người, nếu không có người thì trong quá trình xây dựng nhà xưởng này chắc chắn là không dễ dàng."
Bắc Minh công tử cười nói: "Hóa ra ngươi cũng biết nói cảm ơn à, ha ha."
Tô Ngưng Nguyệt trừng mắt nhìn Bắc Minh công tử, Bắc Minh công tử tiết chế lại một chút: 'Mấy ngày nữa ta phải rời Lĩnh Nam một thời gian, nếu như có chuyện gì thì vào Thành Bắc tìm chưởng quỹ của y quán Bắc gia."
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói này của Bắc Minh công tử liền hiểu ra, thầm nghĩ: "Chẳng trách mà y quán Bắc gia ở Thành Bắc mở ở vị trí đó cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền mà cũng vẫn có thể tồn tại, hóa ra là sản nghiệp của Bắc Minh công tử."
Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Vậy thì phải cảm ơn Bắc Minh công tử trước rồi."
Sau đó Tô Ngưng Nguyệt dẫn theo Bắc Minh công tử về nhà. Bởi vì Bắc Minh công tử vẫn là khách quen của Tô gia, người nhà họ Tô đã không lấy gì làm lạ nữa rồi, không có sự cung kính như ban đầu, mà ngược lại giống như thể đối đãi với người nhà vậy, Bắc Minh công tử cũng tùy ý khi ở nhà Tô gia, và lại càng thích cái bâu không khí như thế này hơn, Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt trở về cùng với Bắc Minh công tử, liền vội vàng chào hỏi: "Nguyệt Nhi, Bắc Minh mau đi rửa tay rồi vào ăn cơm."
Rửa tay trước khi ăn cơm vẫn được Tô Ngưng Nguyệt giữ vững, sau này mọi người Tô gia cũng dần quen với việc này, Bắc Minh công tử vốn là cậu ấm xuất thân từ một đại gia tộc, nên tất nhiên cũng rất quen với việc này, Tô Ngưng Nguyệt vừa đi vào trong vừa nói: "Nương, hôm nay có món gì ngon vậy."
Diêu Xuân cười đáp: "Tất nhiên là toàn món con thích ăn, nghe đại ca con nói là việc ở bên nhà xưởng đã được giải quyết rồi, mấy ngày nay vất vả rồi, ăn ngon một chút để bồi bổ."
Tô Ngưng Nguyệt rửa tay xong thì chạy tới bên cạnh Diêu Xuân, ôm lấy cánh tay của bà ấy nũng nịu nói: "Đúng là mẫu thân nhà mình là tốt nhất."
Bắc Minh công tử nhìn sự tương tác của Tô Ngưng Nguyệt và Diêu Xuân thì không khỏi ngưỡng mộ.
Mặc dù mỗi lần tới đều có thể nhìn thấy, nhưng mỗi lần đều khiến cho Bắc Minh công tử ngưỡng mộ không thôi, Bắc Minh công tử nhớ tới mẫu thân của mình, đó đã là chuyện của nhiều năm về trước rồi, bây giờ không bao giờ có thể nũng nịu với mẫu thân của mình giống như là tỷ đệ Tô gia nữa rồi, Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt chú ý đến vẻ mặt của Bắc Minh công tử, vội vàng nói: "Bắc Minh à, mau, ngồi xuống ăn cơm."
Bắc Minh công tử cười nói: "Được, ta tới ngay đây."
Trên bàn ăn quả nhiên là toàn món Tô Ngưng Nguyệt thích ăn, Tô Ngưng Nguyệt nhìn các loại món ăn chua ngọt ở trên bàn mà thèm rỏ dãi, Tô Ngưng Nguyệt gắp một miếng thăn heo xào chua ngọt cho vào trong miệng, mùi vị của thăn heo xào chua ngọt lập tức tràn ngập trong khoang miệng của Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt nheo mắt thưởng thức những món ngon, Bắc Minh công tử nhìn thôi cũng cảm thấy món ăn đó ngon vô cùng, đưa tay cầm đũa và gắp miếng thịt thăn xào chua ngọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận