Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 525: Điềm Báo Ban Hôn (3)

Chương 525: Điềm Báo Ban Hôn (3)Chương 525: Điềm Báo Ban Hôn (3)
Phu nhân Thừa tướng vội vàng ra cửa đón Hàn Vũ Đồng, nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ vì khóc của Hàn Vũ Đồng, phu nhân Thừa tướng vô cùng đau lòng, quan tâm hỏi: "Con gái, con đi đâu vậy? Sao lại thành ra bộ dạng như thế này?"
Phu nhân Thừa tướng không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc một cái Hàn Vũ Đồng lại nghĩ tới chuyện vừa xảy ra ở Vương phủ, Hàn Vũ Đồng lại khóc thút thít, phu nhân Thừa tướng vội ôm lấy Hàn Vũ Đồng dỗ dành: "Con gái ngoan, đừng khóc nữa, có chuyện gì thì nói với mẫu thân, mẫu thân sẽ nói phụ thân giúp con xả giận."
Thừa tướng thiên kim nhị tiểu thư Hàn Vũ Đồng cứ khóc mãi mà không nói gì, sau khi mọi người trở về đến phòng tiếp khách ở tiểu viện của phu nhân Thừa tướng, Hàn Vũ Đồng vẫn đang khóc, phu nhân Thừa tướng liền hỏi nha hoàn bên cạnh Hàn Vũ Đồng xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Nha hoàn bên cạnh Hàn Vũ Đồng kể lại chỉ tiết sự hôm nay việc xảy ra ở Vương phủ lại một lân, phu nhân Thừa tướng nghe xong thì đập bàn: "Tên Vương gia này thật sự là hiếp người quá đáng, con gái của ta đang yên đang lành tới Vương phủ của hắn lại bị ức hiếp ra nông nỗi này."
Phu nhân Thừa tướng an ủi Hàn Vũ Đồng: "Con gái à, chúng ta không khóc nữa, trên đời này còn rất nhiều nam nhân tốt, cần gì phải bám riết lấy nam nhân này chứ.'
Hàn Vũ Đồng không thuận theo nói: 'Không, mẫu thân con chỉ muốn Vũ Hàn ca ca thôi."
Thấy dáng vẻ không thuận theo của Thừa tướng thiên kim nhị tiểu thư Hàn Vũ Đồng, phu nhân Thừa tướng cũng chẳng còn cách nào khác đành nói: "Vậy thì bảo tỷ tỷ con nói với Thái hậu, để Thái hậu ban hôn cho con, như vậy thì hắn sẽ không dám không tuân theo.”
Hàn Vũ Đồng vừa nghĩ tới cách này liên chạy tới chỗ của phu nhân Thừa tướng làm nũng: "Đúng là mẫu thân là người tốt nhất, con biết ngay là mẫu thân sẽ có cách mà. Nhưng, chẳng phải là tỷ tỷ đã từng thuyết phục Thái hậu rồi sao, lần trước đã thất bại rồi, lần này... có khi nào cũng như vậy không, con gái cảm thấy Thiên Vũ Hàn vô cùng chán ghét con gái của người."
Nói rôi Hàn Vũ Đồng lại rơi nước mắt. Phu nhân Thừa tướng dùng ngón tay chọc vào đầu Hàn Vũ Đồng cưng chiều nói: "Chuyện lần trước tác hợp cho hai đứa, nếu thật sự không được nữa thì ép phải ban hôn! Con đó, ngày nào cũng chỉ biết gây chuyện, còn không mau về phòng đi, nhìn mắt con đã sưng thành thế nào rồi! Từ giờ trở đi, con phải thay đổi tính cách của mình đi, dùng mọi thủ đoạn để quấn lấy, mang thái độ sắt mài thành kim ra. Cứ từ từ, không vội được."
Hàn Vũ Đồng vẫn bám lấy cánh tay của phu nhân Thừa tướng nói: "Con biết rồi thưa mẫu thân, vậy nữ nhi xin cáo lui."
Hàn Vũ Đồng hành lễ với phu nhân Thừa tướng xong liền vui vẻ đưa nha hoàn của mình rời đi. Phu nhân Thừa tướng vẫn đang ngồi trong phòng với ánh mắt u ám, Thiên Vũ Hàn ức hiếp người đến mức như vậy sao, hừ.
Trong tiểu sơn thôn Lĩnh Nam.
Tô Ngưng Nguyệt dẫn Bắc Minh công tử đi vòng quanh thôn, sau khi đi về phía bắc, Tô Ngưng Nguyệt nhìn một vùng cỏ dại, không biết là đang nghĩ gì, Bắc Minh công tử nhìn Tô Ngưng Nguyệt và hỏi: "Sao vậy? Ưng chỗ này rồi sao?"
Tô Ngưng Nguyệt nhìn vùng đất trống rộng bát ngát đầy cỏ dại nói: "Mảnh đất này nằm sát, không dễ cày cấy, vì thế đã bỏ hoang rất lâu rồi, nhưng nếu như để xây dựng nhà xưởng thì mảnh đất này cũng không đủ dùng."
Bắc Minh công tử nhìn mảnh đất trống đầy cỏ dại, rộng hơn 10 mẫu đất, đủ để xây dựng một nhà xưởng rất lớn rồi, Bắc Minh công tử không hiểu nên hỏi lại: "Mảnh đất này rộng khoảng 10 mẫu mà còn không đủ để xây nhà xưởng sao?"
Tô Ngưng Nguyệt lắc đầu nói: "Không đủ, xưởng nhỏ của ta đã bộc lộ ra hậu quả của đất nhỏ hẹp rồi, lần này chúng ta nhất định phải xây một nhà xưởng loại lớn, ở giữa còn sẽ còn gia công những thứ khác nữa, vì thế nơi ấy nhất định phải đủ rộng." "Thứ khác? Là thứ gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận