Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 427: Xây Kho Nấu Cháo (1)

Chương 427: Xây Kho Nấu Cháo (1)Chương 427: Xây Kho Nấu Cháo (1)
Tô Ngưng Nguyệt nghe Bắc Minh nói như vậy thì lắc đầu.
"Tôi không biết, lúc đó tôi đang kiếm tiền, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, nhưng khi nhìn thấy những người ăn xin khó khắn đó, tôi mới cảm thấy no bụng quan trọng hơn bất cứ điều gì khác." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh nghe Tô Ngưng Nguyệt nói vậy, liên gật đầu.
“Tô cô nương yên tâm, tôi đây sẽ phái người đi làm việc này ngay bây giờ.' Tô Ngưng Nguyệt vội vàng gật đầu.
"Tôi thay mặt những người đáng thương đó chân thành cảm ơn Bắc Minh công tử."
"Ồ, Tô cô nương à, không có gì."
Và như vậy, Bắc Minh đã cử rất nhiều người, yêu cầu bọn họ đi theo Tô Ngưng Nguyệt đến một nơi rộng lớn.
"Tô cô nương, nàng xem chúng ta có thể bắt đầu ở đây luôn được không?" Bắc Minh hỏi Tô Ngưng Nguyệt đang đứng bên cạnh.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Bắc Minh nói vậy thì gật đầu.
"Nơi này là một địa điểm tốt." Tô Ngưng Nguyệt hoàn toàn đồng ý với lời Bắc Minh nói.
"Vậy chúng ta đến nơi này thôi." Bắc Minh nói với mọi người.
Những người đó nghe Bắc Minh nói vậy đều gật đầu, và mau chóng bắt đầu hành động, bởi vì khi có nhiều người hơn, nhiều sức lực thì việc xây dựng một nhà kho cháo thì không có gì khó khăn cả, và chắc hẳn là nó sẽ sớm hoàn thành thôi.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt bỗng nhiên nghĩ đến ra một thứ gì đó.
"Ôi, làm sao để lấy thức ăn ra? Đồ ăn đều ở trong túi của tôi. Nếu bây giờ tôi lấy ra bao nhiêu là đồ ăn như vậy, bọn họ nhất định sẽ cho rằng ta có phép thuật cao cường gì đó." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
Bắc Minh nhìn sang bên cạnh, thấy Tô Ngưng Nguyệt đang suy nghĩ cái gì đó đăm chiêu lắm, liên đi tới trước mặt Tô Ngưng Nguyệt.
"Không biết Tô cô nương đang suy nghĩ cái gì đó ạ?" Bắc Minh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Bắc Minh nói như vậy liền vội vàng lắc đầu.
"À, không có gì đâu, Bắc Minh công tử, tôi chợt nhớ ra mình còn có một số việc phải làm, lát nữa sẽ quay lại." Tô Ngưng Nguyệt nhìn và nói với Bắc Minh.
Bắc Minh gật đầu, như không nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói gì.
"Có cần tôi giúp gì không?" Bắc Minh nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy thì vội vàng lắc đầu.
"Không cần, ta có thể tự mình làm được." Tô Ngưng Nguyệt nói xong vội vàng rời đi.
Cô sợ Bắc Minh đi theo nên sau khi rời đi, Tô Ngưng Nguyệt lấy ra gần hết đồ ăn trong túi ra.
Lúc này, trong không gian rộng rãi bỗng nhiên hiện lên rất nhiều đồ ăn, đồ ăn cũng đã được đóng gói sẵn!
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy cảnh này, nàng ấy thấy thực sự bất ngờ.
"Rõ ràng là ta không giỏi đóng gói đồ ăn, sao chúng lại được đóng gói gọn gàng, sạch đẹp như thế này?" Tô Ngưng Nguyệt không giấu được sự kinh ngạc.
"Quên đi, đừng nghĩ tới chuyện này nữa, ta cần nhanh chóng gọi Bắc Minh công tới." Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm trong lòng.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đi tới chỗ Bắc Minh.
"Ta đã đặt đồ ăn của Bắc Minh công tử ở gần đây, ta phải làm phiền vài người của Bắc Minh công tử rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Bắc Minh.
Bắc Minh gật đầu.
"Được thôi." Và như vậy, có vài người đi đến chỗ Tô Ngưng Nguyệt để đồ ăn. Nhìn thấy nhiều đồ ăn như vậy, bất kì ai trong số họ đều không giấu được sự ngạc nhiên và sửng sốt.
Họ thực sự thắc mắc Tô Ngưng Nguyệt là ai và tại sao cô ấy lại trông nhiều lương thực như vậy.
Thế nhưng, khi Bắc Minh nhìn thấy cảnh này cũng, hắn cũng không có mấy bất ngờ.
"Sao các cậu còn đứng đó? Mau giúp nhau di chuyển đống đồ ăn này đi." Bắc Minh ra lệnh với những người đứng đó.
Những người đó nghe Bắc Minh nói vậy liên vội vàng bắt tay vào làm, Tô Ngưng Nguyệt thấy vậy, nàng thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Cũng may Bắc Minh công tử không nói nhiều, nếu như hắn muốn hỏi ta, ta thật sự không biết nên giải thích thế nào với hắn." Và như vậy, với số ngũ cốc mà Tô Ngưng Nguyệt chuyển đến, được bọn họ chuyển vào nhà kho và phân làm hai phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận