Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 379: Không Có Hy Vọng (1)

Chương 379: Không Có Hy Vọng (1)Chương 379: Không Có Hy Vọng (1)
"Gia gia, nương đâu?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô lão gia tử nói.
Tô lão gia tử nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì chỉ vào phòng của Diêu Xuân.
"Nương con về phòng nghỉ ngơi rồi." Lúc này Tô lão gia tử nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Tô lão gia tử nói lời này thì gật gật đầu.
"Dạ con biết rồi, gia gia con đã làm xong bữa sáng rồi, người mau đi ăn đi, con đi gọi nương bọn họ ra ăn cơm." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói xong với Tô lão gia tử xong thì đi đến bên ngoài cửa phòng của Diêu Xuân.
Tô Ngưng Nguyệt gõ cửa phòng Diêu Xuân.
"Nương người ở bên trong không?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng nói.
Sau khi Diêu Xuân nằm trên giường nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói, bà ấy vội vàng rời khỏi giường.
“Nguyệt Nguyệt con vào đi.'Vậy là Tô Ngưng Nguyệt bèn đi vào trong.
"Nương làm sao vậy? Có phải cơ thể có chỗ không thoải mái không?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt đi đến trước mặt Diêu Xuân nói với bà ấy.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này xong bèn lắc đầu.
"Không có nương rất khỏe, Nguyệt Nguyệt sao con lại nói như vậy?" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong thì thấy yên tâm hơn.
"Vừa rồi Nguyệt Nguyệt đi vào trong sân, còn tưởng nương đang nói chuyện với gia gia ở đó, nhưng không ngờ lại nghe gia gia nói người đã quay về phòng rồi, con còn tưởng rằng cơ thể của nương lại không thoải mái!"
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong bèn nở nụ cười. "Sức khỏe của nương luôn luôn rất tốt, không sao cả."
"Nương mau đi ăn cơm sớm chút đi, Nguyệt Nguyệt đã làm xong bữa sáng rồi." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì gật đầu.
Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt và Diêu Xuân đi ra khỏi phòng.
"Nương đi ăn cơm trước, con đi gọi Tiểu Thần và ca ca." Nói xong Tô Ngưng Nguyệt bèn đi tới phòng của Tô Thần.
"Tiểu Thần dậy ăn cơm thôi."
Lúc này, Tô Thần đang ngủ nghe thấy có người đang gọi cậu ấy, cậu ấy mở hai mắt của mình ra rồi mơ mơ màng màng trả lời.
"Ra ngay đây." Tô Thần nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy Tô Thần nói vậy bèn đi đến trước cửa phòng Tô Mộc.
"Ca ca dậy ăn cơm thôi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc đang ở trong phòng.
Lúc này Tô Mộc đã tỉnh dậy, hắn ta vội vàng đáp lại.
"Nguyệt Nguyệt, ca ca ra ngay đây." Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Mộc nói lời này bèn rời đi.
Trên bàn cơm, Diêu Xuân nhìn Tiểu Thần thì lại nhớ tới chuyện đó của Tô Thần.
"Hôm nay Tiểu Thần có phải đi học không?" Diêu Xuân nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe Diêu Xuân nói xong thì sửng sốt ngay tại đó.
Tô Ngưng Nguyệt ở một bên thấy thế vội vàng nhìn Diêu Xuân.
"Nương nếm thử món mà con xào này có ngon không?" Tô Ngưng Nguyệt đột nhiên nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe thấy lời mà Tô Ngưng Nguyệt nói rồi nhìn sang thấy bộ dạng của Tô Ngưng Nguyệt như vậy cũng ngây ngẩn cả người.
"Bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại giấu mình?"
"Nương nếm thử đi." Tô Ngưng Nguyệt thấy Diêu Xuân không nói lời nào thì lại nói với Diêu Xuân thêm một lần nữa.
Diêu Xuân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này bà ấy bèn gật gật đầu.
Lúc này Tô Thần thấy Diêu Xuân không nói về vấn đề này nữa thì len lén thở hắt ra một hơi.
Lúc này, cậu ấy nhìn vê phía Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh, chỉ thấy Tô Ngưng Nguyệt nháy mắt với cậu ấy để cho cậu ấy yên tâm hơn.
Sau khi Tô Thần thấy vậy thì mới yên tâm ăn cơm.
"Tỷ tỷ rốt cuộc đã nắm điều gì trong tay mà tiên sinh dạy học sẽ tới nhà mời đệ quay trở vê vậy? Tỷ tỷ rốt cuộc tỷ đã nói với tiên sinh dạy học những lời gì?" Lúc này trong lòng Tô Thần đang nghĩ thâm.
"Đúng rồi, lát nữa Tiểu Thân cơm nước xong thì cùng với tỷ tỷ đi ra ngoài một chút, tỷ tỷ có một chút chuyện cần đệ giúp đỡ." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần ở phía đối diện nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận