Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 187: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (2)

Chương 187: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (2)Chương 187: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (2)
Tô Ngưng Nguyệt nhàn nhạt gật đầu khi nghe lời Tô Mộc nói.
"Biết ạ, sao vậy ca ca?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc.
"Bọn ta vừa mới đi gặp nương, nương nói ngày mai là đại thọ 60 của gia gia, người muốn để chúng ta mang quà đến cho gia gia, thế nhưng bọn ta không biết nên mua cái gì." Lúc này Tô Mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Mộc nói như vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nàng biết Diêu Xuân vô cùng hiếu thuận, nàng cũng không từ chối Diêu Xuân.
"Nương có nói muốn tặng quà gì hay không?" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc bọn họ.
Tô Mộc nghe Tô Ngưng Nguyệt nói thì lắc đầu.
"Nương cũng chưa nghĩ ra đâu, nhưng ta cảm thấy muội có thể nghĩ ra một món quà phù hợp."Tô Mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Sao vậy, ca ca."Tô Ngưng Nguyệt có chút kinh ngạc khi nghe lời nói này của Tô Mộc.
"Bởi vì muội cực kì thông minh."
Tô Ngưng Nguyệt cười lớn khi nghe Tô Mộc nói như vậy.
"Đó là đương nhiên, nàng là một nữ sinh có IQ cao!" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm trong lòng.
"Nguyệt Nguyệt sao có thể cực kỳ thông minh, chỉ là trong đầu Nguyệt Nguyệt chỉ toàn ý tưởng kỳ quái thôi." Tô Ngưng Nguyệt khiêm tốn nói với Tô Mộc.
"Nguyệt Nguyệt, không bằng ngày mai muội cầm tiên mua quà đưa tới cho gia gia đi!" Lúc này Tô Mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Mộc nói như vậy đứng tại chỗ suy nghĩ. "Cũng được, vậy ngày mai muội đem tới cho, hai người thì không nên đi." Không đợi Tô Mộc nói chuyện, Tô Thần đã nhanh chóng nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Tại sao vậy? Sao tỷ không cho bọn ta đi?"
Vì Tô Thần nghĩ ngày mai là đại thọ 60 của gia gia chắc chắn có nhiều món ăn ngon, cậu ấy không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Tô Ngưng Nguyệt ở một bên thấy bộ dạng này của Tô Thần, biết nhất định Tô Thần đang nghĩ tới những đồ ăn ngon kia.
Nàng không khỏi trừng mắt nhìn Tô Thần.
"Ta sợ đệ đi sẽ bị đại bá mẫu ức hiếp, đến lúc đó đệ đừng khóc nhè nha!"Tô Ngưng Nguyệt nói với Thần.
Tô Thần nghe được lời nói này của Tô Ngưng Nguyệt thì nhếch miệng.
"Sao ta có thể khóc nhè được!"
"Vậy ngày mai đệ cùng đi với ta." Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy bộ dạng Tô Thần như thế, nên nói với Tô Thần.
Tô Thần vội vàng gật đầu khi nghe Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Được được, ta đi cùng tỷ!"
"Vậy hai người đi đi, vừa hay ta ở nhà chăm sóc nương." Lúc này Tô Mộc nói với Tô Ngưng Nguyệt bọn họ.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời Tô Mộc nói nhẹ gật đầu.
"Vậy ngày mai phiên ca ca chăm sóc nương.' Sau khi nói xong Tô Ngưng Nguyệt đi vào phòng.
Lúc này Tô Thần nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt như vậy, vội vàng ngăn cản Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ tỷ, tỷ muốn đi đâu vậy? Ra ngoài chơi cùng bọn ta đi!"
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói, quay đầu nhìn Tô Thần bên cạnh. "Ta muốn đi chuẩn bị quà cho gia gia, chẳng lẽ đệ muốn ngày mai đi tay không sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
"Tỷ tỷ, ngày mai gia gia mới đại thọ 60 tuổi mài!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Ngày mai mua sợ là không kịp thôi, hôm nay ta mua trước chuẩn bị sẵn." Tô Thần cảm thấy lời Tô Ngưng Nguyệt nói rất có lý, thế là nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Tỷ tỷ, vậy ta cũng đi."
Tô Ngưng Nguyệt thấy cậu ấy giống như da chó thạch cao không thể rũ bỏ được liền thở dài một hơi.
"Vậy được." Cứ như vậy Tô Ngưng Nguyệt trở lại phòng.
Nàng cảm thấy trước đó gia gia đối xử với bọn họ như vậy, mà nàng còn tự mình đi thăm đã là quá tốt rồi, lại còn mang theo quà!
Nàng không muốn mua cho gia gia một món quà quá tốt.
Tô Ngưng Nguyệt lấy trong ngăn kéo năm lượng bạc.
"Tỷ tỷ, năm lượng bạc có hơi ít không." Tô Thần thấy Tô Ngưng Nguyệt cầm lấy tiên kia thì nói với nàng.
Tô Ngưng Nguyệt nghe lời nói này của Tô Thần, nhẹ nhàng đánh Tô Thần một cái.
"Năm lượng bạc còn ít à! Đệ cho rằng tiền nhà chúng ta do gió thổi tới sao?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận