Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 189: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (1)

Chương 189: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (1)Chương 189: Tô Ngưng Nguyệt Phúc Hắc (1)
"Đệ đệ ngốc, đệ có thể chửi bà ta, nhưng đệ không biết miệng của đại bá mẫu có bao nhiêu thâm độc đâu, đệ yên tâm đi, bây giờ bà ta đã bị ta làm cho tức giận đến không phân rõ Đông Nam Tây Bắc." Tô Ngưng Nguyệt cười nói với Tô Thần bên cạnh. Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy trong lòng cũng vô cùng khoái chí.
Cậu ấy thực sự không ngờ Tô Ngưng Nguyệt bình thường vốn yếu đuối, vậy mà lại biến thành người ăn nói sắc sảo như bây giờ.
"Tỷ đã suy nghĩ nên mua gì cho gia gia chưa? Lúc này Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói, nhẹ gật đầu.
"Sức khỏe của gia gia không tốt lắm, vậy mua một chút thuốc bổ cho gia gia đi, chúc cho ông ấy sống lâu trăm tuổi." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần một bên nói.
"Nhưng mà tỷ không cảm thấy việc tặng thuốc trong lễ mừng thọ là điều không tốt sao?" Lúc này Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói những lời này thì ngẩn cả người. Nàng không ngờ Tô Thần còn nhỏ như vậy đã biết những điều này.
Nhưng mà Tô Ngưng Nguyệt là cố ý, nàng cố ý muốn đưa thuốc bổ đến cho ông ấy vào ngày yến thọ, thật sự là nàng không nuốt trôi cơn giận này.
Mặc dù nàng không phải là Tô Ngưng Nguyệt thật, nhưng nàng lại có ký ức của Tô Ngưng Nguyệt, mỗi khi nàng nhớ tới Tô lão gia tử đã đối xử với người một nhà bọn họ như thế nào, nàng thật sự rất tức giận.
"Không sao, Tiểu Thần đệ yên tâm, gia gia sẽ không nghĩ như vậy, chúng ta tặng đồ bổ cho ông ấy, chính là hi vọng ông ấy sẽ sống lâu hơn, không có ý gì khác." Tô Ngưng Nguyệt giải thích với cậu ấy. Nhưng Tô Thần nghe xong cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nhưng không đợi Tô Thần phản ứng lại, Tô Ngưng Nguyệt đã kéo Tô Thần đi.
Họ đi đến một hiệu thuốc.
Chủ hiệu thuốc biết Tô Ngưng Nguyệt, bởi vì lần trước nàng đến đây bán đường đỏ.
"Không ngờ tiểu nha đầu này lại đến! Cũng không biết hôm nay nàng ấy đem đồ tốt gì tới." Chủ hiệu thuốc đánh giá Tô Ngưng Nguyệt, trong lòng nghĩ.
Tô Ngưng Nguyệt thấy dáng vẻ này ông chủ hiệu thuốc liền biết ông ấy chắc cảm thấy mình đến đây bán đồ.
Tô Ngưng Nguyệt cười giải thích.
"Ông chủ, lần này ta không đến bán đồ, ta đến mua đồ."
"Ồ, vậy à? Không biết tiểu cô nương muốn mua gì?" Ông chủ hiệu thuốc hỏi.
"Ông chủ, chỗ người có một số đồ bổ, ví dụ như nhân sâm, linh chi không."
Người đó nghe xong liền nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
"Tiểu cô nương, hiệu thuốc của ta có thì có, nhưng không biết ngươi có mang đủ tiên không."
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong liền ngây ra, bởi vì nàng cảm thấy số tiền trên người nàng đúng thật không đủ mua.
Ông chủ hiệu thuốc thấy vậy liền biết Tô Ngưng Nguyệt chắc chắn không mang đủ tiền, ông ấy liền cười với Tô Ngưng Nguyệt.
"Nếu không lần sau ngươi đến mua."
Tô Ngưng Nguyệt liền nhìn ông ấy.
"Ở đây ta có năm lượng bạc, người xem có gì có thể đổi được." Người đó nghe xong liền nhíu mi. "Ta nói này tiểu cô nương, không phải ta không muốn giúp ngươi, số tiền này của ngươi ít quá, nếu không thì như vậy đi, đợi khi ngươi đủ tiền lại đến chỗ ta mua đồ bổ, ngươi yên tâm những thứ đó ta sẽ giữ lại cho ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt liên biết cho dù thế nào ông ấy cũng không bán đồ cho nàng, cho nên Tô Ngưng Nguyệt cũng không nhiều lời với ông ấy nữa, liền kéo Tô Thần đi.
"Ngươi đợi đó, đợi sau này ta có đồ tốt chắc chắn không bán cho ngươi, ngươi đợi mà hối hận đi!" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thầm.
"Tỷ, chúng ta không mua được sao?" Tô Thần nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt liên gật đầu.
"Đúng vậy, chúng ta không đủ tiền."
"Tỷ, nếu không vậy đi, tỷ đứng đợi ở đây, ta về xin tiền nương sau đó chúng ta lại đi mua." Tô Thần nói, Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lại lắc đầu.
"Không được, chuyện này không thể nói với nương, nếu đệ nói với nương, chắc chắn nương sẽ cho rất nhiều tiên để mua đồ đủ, đến lúc đó tiền trong nhà chúng ta sẽ không còn nhiều nữa, hơn nữa đệ biết không, quà chúng ta tặng chưa chắc sẽ đến tay gia gia." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận