Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 109: Sững Sờ (1)

Chương 109: Sững Sờ (1)Chương 109: Sững Sờ (1)
Khi bà ta nghe thấy những lời mà đại phu nói thì lúc này mới yên tâm.
Vậy là sau khi vị đại phu đó đi, bà ta vẫn canh giữ bên cạnh Hàn Vũ Đồng.
"Con gái, ngươi mau tỉnh lại đi, ngươi sắp làm mẫu thân lo lắng sắp chết rồi đây. Sao lại xảy ra loại chuyện này cơ chứ?" Thừa Tướng phu nhân vô cùng tức giận, thật không ngờ lại có người dám xuống tay với nữ nhi của bà ta.
"Người đâu nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này cho ta. Nhất định phải đem kẻ đã đánh ngất nữ nhi ta đến trước mặt ta, ta chắc chắn phải khiến cho hắn ta sống không bằng chết!"
“Tuân lệnh phu nhân."
Mà lúc này người bán kẹo hồ lô kia cũng đã sớm quay trở về nhà. Hắn ta đưa số bạc mà mình cướp được đưa cho thê tử của mình cầm. Hắn ta cũng khoe khoang rằng những thứ này đều là do có một người tặng không cho hắn ta.
Sở dĩ hắn ta nói như vậy với thê tử của mình là do hắn ta sợ sau khi kể lại sự thật với thê tử thì thê tử của hắn ta sẽ nhìn mình bằng con mắt khác.
Thế nhưng thê tử của hắn ta sao có thể là một người ngu xuẩn như vậy được? Sau khi thê tử hắn ta nghe hắn ta nói những lời này, khó hiểu nhìn hắn ta.
"Ngươi có chắc số tiền này là người lạ đưa cho ngươi không?" Lúc này thê tử hắn ta nói với hắn ta.
Khi người đó nghe thê tử nói, hắn ta vội vàng gật đầu.
"Đúng vậy, là hắn ta thấy ta bán kẹo hồ lô ở đó quá vất vả mà hắn ta cũng không thiếu tiền, cho nên mới cho ta toàn bộ số bạc trên người. Người ta thuộc dạng gia đình giàu có, chút tiên nhỏ này không tính là gì." Lúc này người đó nói với vợ của mình.
Vợ của người đó cũng không tìm ra được có điểm nào không đúng bèn để tiền đặt ở trong một góc an toàn.
"Vậy chúng ta dùng số tiền này để làm vốn buôn bán nhỏ đi. Sau này chúng ta không làm kẹo hồ lô bán nữa." Lúc này thê tử của người đó nói với hắn ta.
Người đó nghe lời thê tử mình nói, vội vàng gật đầu.
Lúc này bọn họ không biết đã có người đang điều tra địa chỉ của nhà hắn ta. Ngay lập tức sẽ đến nhà hắn ta và bọn họ sẽ nhanh chóng rơi vào nguy hiểm.
Mà lúc này, Thiên Vũ Hàn vẫn đang nói chuyện với Thái Hậu ở trong cung thấy thời gian cũng không còn sớm nữa. Thái Hậu cũng nên nghỉ ngơi rồi, vì thế bèn nhìn Thái Hậu.
"Mẫu hậu, hài nhi lần sau lại đến thăm người, người về nghỉ ngơi trước đi." Lúc này Thiên Vũ Hàn nói với Thái Hậu.
Khi Thái Hậu nghe thấy lời mà Thiên Vũ Hàn với mình thì bà ấy thì gật đầu đồng ý.
"Được rồi, nhớ ngày mai phải đến thăm ai gia nữa đó." Thái Hậu lại nói với Thiên Vũ Hàn.
Khi Thiên Vũ Hàn nghe Thái Hậu nói bèn gật đầu.
Vậy là Thiên Vũ Hàn bèn rời đi, lúc này Thiên Vũ Hàn nghĩ chờ hắn xử lý xong xuôi những chuyện trong phủ rồi thì hắn sẽ rời khỏi vương phủ quay về Lĩnh Nam.
Cứ như vậy, Thiên Vũ Hàn tìm đến Tiểu Lục. Lúc này Tiểu Lục đã sớm chờ đến mức sắp hết kiên nhân đến nơi rồi. Không ngờ Vương gia nhà hắn ta lại có thể ở trong hoàng cung lâu đến như vậy. Nếu sớm biết sẽ như vậy thì lúc trước hắn ta không nên đi cùng Thiên Vũ Hàn đến đây.
Đúng lúc hắn ta đang oán giận thì hắn ta nhìn thấy Thiên Vũ Hàn đi về phía mình. Lúc này Tiểu Lục như đã nhìn thấy hy vọng.
Hai mắt hắn ta phát sáng lên nhìn chằm chằm vào Thiên Vũ Hàn. "Vương gia, chúng ta có thể đi được chưa?"Tiểu Lục vội vàng nói với Thiên Vũ Hàn.
Khi Thiên Vũ Hàn nghe thấy Tiểu Lục nói những lời này bèn nở nụ cười.
Hắn không ngờ rằng lúc này Tiểu Lục đã chờ mất hết kiên nhẫn vậy rồi.
"Ta đến là muốn nói cho ngươi một tiếng, chờ thêm một chút nữa đi. Ta còn có một chút chuyện cần phải xử lý, chờ xử lý xong chúng ta sẽ rời đi." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận