Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 705: Ý Kiến (2)

Chương 705: Ý Kiến (2)Chương 705: Ý Kiến (2)
Chương Dự ở bên cạnh luôn đỡ Diêu Xuân, sợ bà ấy ngã, người khác sẽ nói gì đó khó nghe. Đến lúc đó sẽ là trận gió tanh mưa máu khác.
Thiên Vũ Hàn nhìn Tô Ngưng Nguyệt, sau đó quay sang nói với Diêu Xuân và Chương Dự: "Ngày cụ thể của hôn lễ vẫn phải đợi Khâm Thiên Giám, thánh chỉ sẽ ban trong hai ngày tới."
Lời này vừa nói ra, về cơ bản việc Tô Ngưng Nguyệt trở thành Hoàng hậu mới đã không thể chạy thoát. Lúc này mọi người đều nhìn cả nhà Tô gia với ánh mắt hâm mộ. Suy cho cùng, không phải ai cũng có được cơ hội tốt như vậy.
Tuy rằng trong lòng cực kỳ không bằng lòng, nhưng nàng vẫn quỳ xuống tạ ơn: "Thần nữ tạ ơn Hoàng thượng ban ân."
Thiên Vũ Hàn nhìn Tô Ngưng Nguyệt, sau đó nói "ừm' rồi mang theo người và cả Thục phi rời khỏi Định Bắc Hầu phủ.
Thiên Vũ Hàn vừa rời đi, bà ấy lập tức ngã xuống đất, Tô Ngưng Nguyệt và Chương Dự lập tức đỡ bà ấy dậy, những phu nhân khác tưởng bọn họ quá kinh ngạc vui mừng nên mọi người lần lượt đi lên chúc mừng họ.
Diêu Xuân cũng biết, nếu lúc này bản thân tỏ ra một chút bất mãn, có lẽ không lâu sau mọi người sẽ biết con gái mình vốn dĩ không dễ dàng, bản thân không thể gây rắc rối cho nàng nữa.
Diêu Xuân chỉ đành dốc lại tinh thần, sau đó phụ họa theo lời chúc mừng của họ. Chương phu nhân cũng thở phào nhẹ nhõm, bà ấy sợ Diêu Xuân sẽ tỏ ra bất mãn, may mắn may mắn, bà ấy vẫn biết một số lễ nghi, bà ấy có thể làm được đến như vậy là tốt rồi.
Tô Ngưng Nguyệt, Diêu Xuân và Chương Dự cùng trở lại Tô phủ, vì chuyện ngày hôm nay mọi người đều có tâm trạng không tốt. Diêu Xuân thực sự thương nữ nhị, vì vậy mới không nỡ đưa nữ nhi mình vào cung. Diêu Xuân vừa vào phủ, bà ấy lập tức kéo tay Chương Dự và Tô Ngưng Nguyệt ra, cũng không nhìn họ lấy một cái, sau đó dựa vào tì nữ của mình nói: "Đưa ta vào nhà."
Chương Dự hơi xấu hổ, ở trong phủ lâu như vậy, dường như đây là lần đầu tiên nàng ấy chịu đựng sắc mặt của mẹ chồng. Tuy nhiên, chuyện xảy ra ngày hôm nay quả thực là lỗi của mình, đầu tiên là chuyện xảy ra ở nhà mình, sau đó là chuyện phụ thân của mình đề nghị, vì vậy chịu đựng sự lạnh nhạt của mẹ chồng là chuyện không ngờ.
Diêu Xuân vẫn giữ thể diện cho nàng ấy, chỉ đơn giản là không nói chuyện với nàng ấy, nếu đổi lại là người khác, không chừng đã đặt ra quy tắc cho người đó.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn động tác của mẫu thân, đợi Diêu Xuân đi xa, Tô Ngưng Nguyệt mới bước tới đỡ Chương Dự, khi hai người bước vào phủ, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Tẩu tử, tẩu đừng trách nương, bà ấy là vì ta nên mới tức giận như vậy."
Chương Dự vỗ tay nàng, an ủi: "Không sao đâu, kỳ thật ta cũng hiểu tâm tư của nương, dù thế nào cũng là lỗi của phụ thân ta. Nếu không phải ông ấy đề nghị, muội và Hoàng đế cũng sẽ không..."
Nàng còn chưa nói xong, Tô Ngưng Nguyệt lại nói: "Tẩu tử, sau này đừng nói những lời này nữa, giống như ta có bất mãn gì đó với Hoàng thượng vậy. Quả thật cũng không sao, làm nữ nhân tôn quý nhất trên đời không phải ai cũng có phúc phận này, không chừng người khác còn ghen tị với ta."
Chương Dự không phải kẻ ngốc, đương nhiên nghe ra lời nói của nàng thực ra là để an ủi nàng ấy, để nàng ấy không phải tự trách quá nhiều. Quả thật Tô Ngưng Nguyệt không sao, năm đó nàng vẫn có tình cảm với Thiên Vũ Hàn, thay vì sau này bị ép gả cho người mình không thích, Thiên Vũ Hàn vẫn là một lựa chọn tốt.
"Muội nghĩ thông là được rồi." Trong mắt Chương Dự đầy tán thành.
"Tất nhiên, không nghĩ thông thì có thể thế nào, nhưng mà đến lúc đó phiền tẩu tử cho ta thêm chút hồi môn." Chương Dự suy nghĩ một lúc, dù sao thì Tô Ngưng Nguyệt cũng sắp gả vào hoàng gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận