Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 909: Uống Rượu Ban Đêm

Chương 909: Uống Rượu Ban ĐêmChương 909: Uống Rượu Ban Đêm
Vào đêm đầu đông này, hai người họ dường như không biết lạnh, cứ như vậy ngồi đến rạng sáng rồi mới giải tán.
Tô Ngưng Nguyệt ở bên này hơi mất tập trung. Đêm qua Thiên Vũ Hàn không trở lại, hay là có chuyện gấp xảy ra phải xử lý suốt đêm nên đây bây giờ còn không nghỉ ngơi chơi?
"Này, các ngươi đã nghe nói gì chưa? Nhi tử của Thái hậu trở về rồi." Một tiểu nha hoàn nói.
"Nghe nói rồi, hôm qua tin tức đã truyền khắp trong cung." Một tiểu nha hoàn khác nói.
Tố Chí đang chải đầu rửa mặt cho Tô Ngưng Nguyệt thì nghe thấy tiếng động bên ngoài, nàng ấy đang định dạy dỗ bọn họ một bài học thì bị Tô Ngưng Nguyệt ngăn lại. Nàng liếc nhìn Tố Trinh bảo nàng yếu tiếp tục làm việc của mình, sau đó nàng tiếp tục nghe những lời bàn tán của nha hoàn bên ngoài.
"Ngươi đáng nói đến Thần Vương vẫn luôn ngao du ở bên ngoài sao?" Một giọng nói trong trẻo vang lên.
"Đúng, Thần Vương đấy, nghe nói ngài ấy còn đẹp hơn nữ nhân đấy."
"Ồ, hóa ra là ngài ấy. Nghe nói không phải ngài ấy muốn ngao du thiên hạ đâu, khi tiên hoàng qua đời, ngài ấy nhận được thánh chỉ phái ra ngoài đấy. Chứ có vương gia nào muốn ra ngoài đương đầu với khó khăn đâu chứ. Lần này Thần Vương trở lại có lẽ sẽ không ra ngoài nữa. Chưa kể ngài ấy cũng không muốn, các ngươi cho rằng Thái hậu có đồng ý không?" Có người nói nhỏ tựa như nàng ta biết rõ chân tướng sự việc.
"Các ngươi đang làm gì vậy? Xong hết việc chưa?" Một giọng nói gào thét lên từ cửa sổ khiến đám nha hoàn vừa rồi đang ríu rít phải hoảng sợ. Bây giờ ngay cả một tiếng động bọn họ cũng không dám phát ra, chỉ vội vàng đi làm việc của mình. Tô Ngưng Nguyệt phục hồi tinh thân, nhìn chằm chằm tấm gương trước mặt, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Thần Vương Thiên Vũ Trạch sao?"
"Nương nương, người nói gì vậy?" Tố Trinh đứng ở phía sau nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói gì đó, nhưng nàng ấy không nghe rõ, đành phải hỏi lại.
"Không có gì, ngươi mau trang điểm đi!" Tô Ngưng Nguyệt bình tĩnh trả lời.
Nhưng sau đó, Tô Ngưng Nguyệt vẫn mải mê suy nghĩ về chuyện Thần Vương, ngày đó có phải là Thân Vương không?
Lúc Tô Ngưng Nguyệt phục hồi lại tinh thân, nàng đã thay y phục xong, đang chuẩn bị ăn sáng, vừa ngồi xuống thì nhìn thấy Thiên Vũ Hàn cuốn theo một cơn gió mạnh đi tới.
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng đứng dậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nàng lập tức lại ngồi xuống, hôm qua hắn bỏ lại nàng một mình trên đường phố, mặc dù nàng hiểu rằng ngày hôm qua hắn bỏ rơi nàng chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rất quan trọng, nếu không hắn cũng không bỏ lại nàng như vậy, nhưng trong lòng nàng vẫn thấy không thoải mái lắm.
Không biết người khác sẽ nghĩ gì vê nàng, có thể họ cho rằng nàng kiêu ngạo, nhưng nàng có như vậy thì cũng do Thiên Vũ Hàn yêu chiều mà thành. Thiên Vũ Hàn cũng không nói gì, tính khí nóng nảy hiện tại của nàng không phải đều do Thiên Vũ Hàn nuông chiều sao. Thiên Vũ Hàn vẫn vui vẻ chấp nhận là được rồi.
Thiên Vũ Hàn hơi nhức đầu, đêm qua hắn cả đêm không ngủ, lại còn uống rượu, ban đêm gió lạnh. Sáng tinh mơ hắn đã đến đây, tuy rằng hắn ngàn chén không say, nhưng sau những gì đã trải qua, ngay cả thân thể bằng sắt thép thì cũng chịu không nổi. Hiện tại Thiên Vũ Trạch đã ngủ say trong cung.
Thiên Vũ Hàn lập tức ngồi xuống bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, Tô Ngưng Nguyệt vốn không muốn để ý tới hắn, nhưng khi nàng quay người lại, nhìn thấy sắc mặt của Thiên Vũ Hàn không tốt lắm, nàng cau mày áp lại gần trán của Thiên Vũ Hàn, không nóng như nàng nghĩ. Tô Ngưng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phát sốt.
"Sao chàng lại thế này? Tại sao lại trông như mệt mỏi như vậy?" Lông mày Tô Ngưng Nguyệt nhíu chặt, tình trạng của Thiên Vũ Hàn không ổn chút nào.
"Không sao đâu, ta chỉ là uống chút rượu, cả đêm không ngủ, hơi mệt thôi, ta ở chỗ nàng nghỉ ngơi một chút là được rồi." Thiên Vũ Hàn có chút vui vẻ nhìn Tô Ngưng Nguyệt, nàng tưởng hắn phát sốt sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận