Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 632: Tự Tin (2)

Chương 632: Tự Tin (2)Chương 632: Tự Tin (2)
"Đúng vậy đó, sao vậy? Chàng thấy có vấn đề gì sao?" Sau đó nàng ta bĩu môi mình nói: "Không lẽ là chàng ghét bỏ ta sao."
Chu Dật Thần nhìn dáng vẻ giả vờ đáng thương của nàng ta liền thấy buồn cười, lập tức phủ nhận nói: "Đương nhiên là không phải, chỉ là, nàng dùng thân phận gì để đưa ta đi thi đây? Chúng ta còn chưa thành thân, thậm chí ngay cả hôn ước cũng chưa định ra, nàng làm như vậy dễ khiến người khác nói lời không hay."
Ngô Nhiễm không quan tâm bĩu môi nói: "Ta mới không thèm để ý bọn họ nói cái gì đâu, mặc kệ bọn họ muốn nói gì thì nói đi, hơn nữa, ta có linh cảm lần này chàng tuyệt đối sẽ có thể đạt được thành tích tốt."
Chu Dật Thần cũng không biết Ngô Nhiễm lấy tự tin này ở đâu ra, nhưng vì không lay chuyển được nàng, hắn vẫn là đồng ý để nàng đưa đi.
Ngô Nhiễm đưa hắn đến nơi diễn ra khảo thí, sau đó nàng ta nói: "Chàng đó, hãy làm bài cho thật tốt, ta sẽ ngồi ở quán trà kia uống trà chờ chàng thi xong, cố lên nhé."
Sau khi nàng ta nói xong còn nhanh nhẹn khẽ hôn hắn ta một cái, là hôi ở trên môi. Hôn xong còn có chút ngại ngùng, lập tức bảo hắn mau đi đi.'Ai nha, Chàng đi mau đi, khảo thí sắp bắt đầu rồi đó, chàng không sợ đến trễ sao."
Thấy cô nương nào đó xấu hổ đến mức sắp phải chạy trốn đến nơi, Chu Dật Thần cũng đành buông tha, sau đó sờ đầu nàng ta nói,Vậy nàng ở đây ngoan ngoãn chờ ta thi xong nhé."
Thứ Ngô Nhiễm không chịu nổi nhất chính là sự cám dỗ của Chu Dật Thần, liền gật đầu: "Ta sẽ nghe lời."
Sau đó, nàng ta nhìn Chu Dật Thần rời khỏi xe ngựa rồi bước vào trường thi. Quả thật trong lòng Ngô Nhiễm rất lo lắng, nhưng nàng ta lại không dám để Chu Dật Thần nhìn ra được, cho nên nàng vẫn không nói gì, chỉ luôn cổ vũ hắn. Dáng vẻ sau khi thi xong của Chu Dật Thần trông rất mỏi mệt, sau khi về đến Tô gia, hắn liền ở trong nhà ngủ đến quên trời quên đất, mọi người ai nấy cũng đều rất hiểu ý không hỏi thành tích của hắn, ngay cả Ngô phu tử cũng đã nghĩ bây giờ vẫn là nên đem hôn sự định ra trước kia có kết quả khảo thí đi.
Thật ra không phải mọi người không tin Chu Dật Thần có thể thi đậu, chỉ là từ lúc mọi người quen biết hắn đến nay chưa bao giờ thấy hắn đọc sách, cho nên ai nấy cũng đều thực sự lo lắng nếu hắn thi rớt thì sẽ nghĩ quẩn trong lòng.
Vào ngày công bố kết quả khảo thí, Ngô Nhiễm từ sáng sớm đã đứng chờ trước chỗ dán bảng vàng, nàng ta vẫn luôn tìm kiếm tên của Chu Dật Thần, nàng nhìn vài trang vẫn chưa thấy tên của hắn đâu, trong lòng sợ rằng Chu Dật Thần có thể đã thi rớt.
Nhưng nha hoàn của nàng lại nắm tay nàng lắc lắc nói: "Tiểu thư, đậu rồi đậu rồi, Chu công tử đậu rồi, hắn đứng thứ nhất."
Sau đó, Ngô Nhiễm liền nhìn cái tên đứng đầu trong bảng vàng, quả thật là tên của Chu Dật Thần, Ngô Nhiễm lại cảm thấy có chút không chân thật.
Nàng liền chạy về Ngô gia, Ngô gia đều biết hôm nay là ngày công bố bảng vàng, trong lòng ai nấy đều rất sốt ruột, nhưng vẫn không ai dám hỏi, thấy nữ nhỉ nhà mình mang vẻ mặt thất hồn lạc phách trở về, bọn họ còn tưởng rằng Chu Dật Thần đã thi rớt, vì thế ai nấy đều rất hiểu ý mà không hỏi gì.
Không ngờ Ngô phu tử lại bị nữ nhi nhà mình nắm lấy tay, sau đó nàng ta nói: "Phụ thân, đậu rồi, Chu Dật Thần đậu rồi."
Ngô phu tử cũng rất kinh ngạc, không ngờ cái tên nhóc đó cũng có chút năng lực, sau đó ông ta nói: "Đậu rồi sao, đúng là chuyện vui, con mau đi ăn cơm đi."
Ngô Nhiễm lại hỏi: "Phụ thân, người không tò mò chàng ấy đứng thứ mấy sao?" Ngô phu tử gắp một đũa dưa chua, không chút để ý hỏi: "Đứng thứ mấy?"
Tiểu nha hoàn đứng bên cạnh trả lời nói: "Lão gia, là đậu hạng nhất, là đứng đầu bảng đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận