Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 989: Xảy Ra Vấn Đề (2)

Chương 989: Xảy Ra Vấn Đề (2)Chương 989: Xảy Ra Vấn Đề (2)
Lúc đi ra tới cửa, Tố Trinh đã đứng đợi ở đó chờ Tô Ngưng Nguyệt thức dậy.
"Đừng làm phiền hoàng hậu, đợi nàng ấy tự tỉnh lại rôi hãng vào, hôm nay để nàng ấy nghỉ ngơi thêm một chút." Thiên Vũ Trạch điềm đạm nói.
"Vâng." Tố Trinh cung kính đáp.
Trên đại điện Kim Long nguy nga lộng lẫy.
Hơi thở có chút nặng nề, các đại thân không dám nói thêm lời nào, chỉ cúi đầu, rất sợ người ngồi trên kia trút giận lên người bọn họ.
"Ý của người là lương thảo năm nay của chúng ta không đủ." Thiên Vũ Trạch tức giận hỏi hộ bộ thượng thư Trần Hàm.
Mồ hôi lạnh trên trán của hộ bộ thượng thư rơi xuống, hoàng thượng như thế này thật sự là quá đáng sợ.
Sao mà Thiên Vũ Trạch có thể không tức giận cho được, bây giờ hai người sắp sửa giao chiến rồi, bây giờ lương thảo lại xuất hiện vấn đề, vấn đề quan trọng nhất của dùng binh đánh trận chính là vấn đề lương thảo.
Thiên Vũ Trạch đau khổ day trán của mình, chuyện như thế này thật sự khiến hắn trở tay không kịp, sao có thể hỏng chuyện vào thời khắc quan trọng này được chứ.
Hộ bộ thượng thư suýt nữa thì quỳ sụp xuống, bây giờ khí tức trên người hoàng thượng càng ngày càng đáng sợ, trước đó xuất hiện vấn đề như thế này, hoàng thượng cũng không nổi cơn thịnh nộ như thế này, lần này bị làm sao vậy.
"Trần Hàm chuyện này, ngươi phải tìm cách cố hết sức có được số lương thực này, nhất định phải làm càng sớm càng tốt.' Thiên Vũ Trạch biết bây giờ mà trách cứ ông ta thì cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể để ông ta lập công chuộc tội, cố gắng lấp đây khoảng trống này càng sớm càng tốt. "Vi thần nhận lệnh." Trần Hàm lẩy ba lẩy bẩy quỳ xuống.
Thiên Vũ Trạch lãnh đạm xua tay bảo người kia đứng lên.
"Còn có chuyện gì nữa không?" Thiên Vũ Trạch thản nhiên nói, từ giọng điệu có thể thấy được sự lạnh lùng ở trong đó, bây giờ tâm trạng của Thiên Vũ Trạch không được tốt.
Một lão thần ở trong quần thân đang định bước lên, nhưng người ở bên cạnh ông ta kịp thời ngăn ông ta lại, không để cho ông ta bước lên, lúc này giọng nói của Thiên Vũ Trạch vang lên: "Vậy thì lui xuống đi."
Người kia chỉ có thể từ bỏ hành động kia, hung dữ trừng mắt nhìn người kia một cái, rôi cùng mọi người hành lễ với Thiên Vũ Trạch.
Người bị trường mắt kia, bất lực thở dài, hắn ta là có lòng tốt thế mà lại bị xem như kẻ lòng lang dạ thú sao?
Hạ triều, quần thần nối đuôi nhau và đi ra ngoài, hai, ba người đi cùng nhau.
Người vừa rồi cũng cũng chính là huynh trưởng của Thái Hậu đã khuất, cũng chính là nhị bắc hầu, Mộc Dương.
Mộc Dương có chút phẫn nộ nhìn hảo hữu đã kéo tay áo mình, mất kiểm soát hỏi: "Tại sao lúc nãy ngươi lại cản ta?"
"Rõ ràng là biết tâm trạng lúc này hoàng thượng không tốt, sao ngươi lại còn đi chọc giận người chứ, ngươi cũng biết là người không mấy yêu thích ngươi, thế mà còn muốn nhổ tóc trên đầu của người sao? Hải" Người lên tiếng cũng chính là Lý Thần Hòa, thái phó của thái tử, ông ta lên tiếng.
"Hừ, một tiểu tử như hắn sao dám từ chối ta, ta nhất định phải lấy lại công bằng cho muội muội của ta." Mộc Dương kinh thường nói.
Trong đôi mắt của Lý Thần Hòa có chút thương xét, một người bạn tốt ngày trước rất thông minh sao bây giờ lại trở thành thế này, đến bây giờ rồi mà vẫn chưa nhìn rõ cục diện trong kinh thành sao? Lý Thần Hòa khẽ thở dài, nể tình bọn họ bây giờ là những người bạn cũ vẫn nên nhắc nhở ông ta một chút.
"Ngươi đừng có coi thường đương kim hoàng thượng, người không phải một nhân vật đơn giản đâu." Lý Thần Hòa điềm đạm nói.
Mộc Dương vẫn không tin, một thiếu niên vừa mới đến tuổi cập quán thì có thể lợi hại được đến đâu.
Lý Thần Hòa nhìn hảo hữu vẫn với dáng vẻ u mê không tỉnh ngộ kia, chỉ có thể kìm lại những lời vừa rồi mình chưa kịp nói hết, ông ta đã đề nghị với Mộc Dương rồi còn nghe hay không là tùy ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận