Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 437: Diêu Xuân Nổi Giận Rồi. (2)

Chương 437: Diêu Xuân Nổi Giận Rồi. (2)Chương 437: Diêu Xuân Nổi Giận Rồi. (2)
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời này của Diêu Xuân thì vội vàng rời giường.
"Mẫu thân, Nguyệt Nguyệt biết rồi ạ, Nguyệt Nguyệt lập tức ra đây ạ." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân liền rời đi, lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nhìn Điềm Điềm và Mật Mật ở bên cạnh.
"Hai người các ngươi ngoan ngoãn đợi ở đây, ta đi ăn trước, có chuyện gì đợi ta trở về rồi nói." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điêm Điêềm và Mật Mật.
Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy những lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì vội vàng gật đầu.
"Đã biết thưa Tiểu chủ nhân." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt rời khỏi phòng nàng đi đến phòng ăn để ăn cơm.
Tô Ngưng Nguyệt liền ngồi xuống.
"Nguyệt Nguyệt, xảy ra chuyện gì rồi? Sao nhìn mặt con có vẻ không vui vậy." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời Diêu Xuân nói thì lắc đầu.
"Mẫu thân, không có chuyện gì đâu, chỉ là gân đây Nguyệt Nguyệt có chút mệt thôi, không thể giữ vững tinh thần được." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Diêu Xuân nghe thấy lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì nhìn Tô Ngưng Nguyệt với vẻ mặt đầy quan tâm.
"Nguyệt Nguyệt có muốn chút nữa ăn cơm xong, ta mang con đi tìm Đại phu xem thử không." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng lắc đầu.
"Không cần đâu ạ, Mẫu thân làm ơn, đợi một chút là con liền tốt rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói xong những lời này thì vội vàng ăn đồ ăn trước mặt, nàng sợ một chút nữa Diêu Xuân sẽ mang nàng đi tìm Đại phu.
Diêu Xuân nhìn bộ dạng như vậy của Tô Ngưng Nguyệt thì thở dài một hơi.
"Được rồi, nếu như Nguyệt Nguyệt không muốn ta mang con đi tìm Đại phu, thì con ăn nhiều cơm một chút, nhưng nếu như ngày mai con vẫn không khoẻ, thì con nói gì cũng phải theo Mẫu thân đi tìm Đại phu xem thử.' Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì vôi vàng gật đầu.
"Con biết rồi thưa Mẫu thân." Cứ như vậy, sau khi bọn họ ăn xong cơm, vốn dĩ Tô Ngưng Nguyệt muốn trở về phòng nàng mang Điềm Điềm và Mật Mật lên núi tìm đất ăn.
Nhưng chính vào lúc này thì Tô Thần lại ngăn cản Tô Ngưng Nguyệt.
"Sao vậy, có chuyện gì phải không, Tô Thần." Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe thấy những lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì vội vàng gật đầu.
"Tỷ tỷ, tỷ có biết Bắc Minh ca ca rốt cuộc là có thân phận gì hay không?" Lúc này, Tô Thân nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những lời này của Tô Thần thì cau mày nhìn Tô Thần ở bên cạnh.
"Tại sao đệ lại nói những điều này?" Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Tiểu Thần cảm thấy ca ca chắc chắn không phải là một người bình thường!" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
“Tại sao đệ lại nói như vậy?” Tô Ngưng Nguyệt nói.
"Tỷ tỷ có còn nhớ chuyện lần đó Tiểu Thần và tỷ tỷ cùng đến nha môn hay không?" Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời này của Tô Thần thì gật đầu.
"Nhớ, sau đó thì sao."
"Lễ nào tỷ không thấy rằng Huyện lão gia đối xử với Bắc Minh ca ca đặc biệt tốt hay sao? Huyện lão gia giống như thủ hạ của Bắc Minh ca ca vậy." Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Thực ra, Tô Thần nói những lời này thì Tô Ngưng Nguyệt đã nhìn thấy từ sớm rồi.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần ở bên cạnh.
"Nếu như đệ muốn biết hắn ta là người như thế nào, sao đệ không tự mình hỏi hắn ta, tỷ tỷ cũng không biết hắn ta đây là người như thế nào?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe thấy những lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì bĩu môi.
"Được thôi." Cứ như vậy, Tô Ngưng Nguyệt trở vê phòng của nàng, nàng nhìn thấy Điềm Điềm và Mật Mật có chút thất vọng ngồi ở bên cạnh.
"Hai người các ngươi làm sao thế? Sao nhìn các ngươi có chút không vui vậy?" Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm và Mật Mật.
Điềm Điềm và Mật Mật nghe thấy những lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì bĩu môi, bọn họ nhìn Tô Ngưng Nguyệt ở bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận