Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 871: Cung Yến (2)

Chương 871: Cung Yến (2)Chương 871: Cung Yến (2)
Dật phi đúng là không hiểu biết, đây là đâu chứ, sao có thể ở chỗ này xoa trán cho hắn, thật là không có phép tắc.
Mặt Dật phi cau có, chỉ có thể nén giận quay về chỗ ngồi của mình.
Sau khi suy nghĩ kỹ, nàng ta vẫn không cam lòng, nhưng lại không dám tiếp tục tới bên cạnh Thiên Vũ Hàn, chỉ có thể chĩa mũi dùi về phía Tô Ngưng Nguyệt.
Dật phi biết tửu lượng của Tô Ngưng Nguyệt không tốt, bình thường chỉ cần uống một ly đã say. Nếu mà uống say ở trong yến hội này, nhất định nàng sẽ mất hết mặt mũi. Nghĩ vậy, nàng ta lại nở một nụ cười âm hiểm.
"Hoàng hậu nương nương, vừa rồi ta vẫn chưa kịp chúc mừng tỷ, ta kính tỷ một ly, tỷ cũng biết ta đang mang thai, không tiện uống rượu, vì vậy ta mạn phép lấy trà thay rượu." Dật phi nói xong liền uống cạn ly trà trước mắt, đặt ly trà xuống, mỉm cười nhìn Tô Ngưng Nguyệt.
Nàng ta đang ép Tô Ngưng Nguyệt, Dật phi đã uống trà xong rồi vì thế nàng không thể không uống, huống chi bọn họ đang ở trước mặt nhiều sứ giả như vậy, nàng không uống cũng là không nể mặt các sứ giả.
Còn nếu như uống, nàng biết năng lực của bản thân, nếu như uống hết ly này, chắc chắn nàng sẽ say. Thời điểm nàng đang tiến thoái lưỡng nan.
"Nàng ấy à, thôi đi, tửu lượng của nàng một ngụm cũng có thể say." Thiên Vũ Hàn ở bên cạnh hờ hững mở miệng nói.
Tô Ngưng Nguyệt còn đang do dự, vừa nghe thấy giọng nói giễu cợt này, quả quyết.
"Được thôi, đa tạ Dật phi." Nói xong trực tiếp cầm ly rượu trên bàn lên uống cạn, tốc độ cực nhanh, Thiên Vũ Hàn không kịp ngăn cản.
Vẻ mặt Thiên Vũ Hàn tức giận nhìn Tô Ngưng Nguyệt, hắn thật sự muốn bóp chết nữ nhân này, hắn giúp đỡ nàng, nàng còn không chịu, không chịu thì thôi đi, lại còn một hai phải làm trái ý hắn, tức chết hắn rồi.
Tô Ngưng Nguyệt vừa mới uống rượu xong, thần trí vẫn còn thanh tỉnh, hướng về phía Dật phi lắc lắc ly rượu, cười quyến rũ. Thấy vậy, Dật phi không thể kìm nén lửa giận, nhưng nàng ta ngẫm lại, chỉ một lát nữa Tô Ngưng Nguyệt sẽ xấu mặt. Thế là nội tâm nàng ta mới hơi bình ổn lại một chút, hừ, một hồi ngươi cứ chờ coi.
Một lúc sau, ánh mắt của Tô Ngưng Nguyệt hơi lờ mờ, đôi mắt như bị bao bởi một làn sương, sắc mặt ửng đỏ ngồi nghiêm chỉnh, giống như học sinh tiểu học ngoan ngoãn ngồi ở vị trí của mình.
Thiên Vũ Hàn vẫn luôn chú ý đến nàng, nhìn thấy nàng như vậy hắn bất đắc dĩ cười, hắn không biết làm sao với nàng bây giời
Tuy rằng Tô Ngưng Nguyệt say, nhưng nàng vẫn giữ lại được một phần lý trí, cũng có khả năng là rượu chưa ngấm hoàn toàn, vì vậy nàng không làm ra chuyện cười trong bữa tiệc tối nay. Nhưng nàng cứ ngồi im một chỗ, không nhúc nhích.
Thiên Vũ Hàn luôn chú ý đến Tô Ngưng Nguyệt, hắn lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không phải hắn sợ Tô Ngưng Nguyệt làm trò cười, mà là sợ nàng tự làm tổn thương chính mình.
Rất nhanh đã đến lúc cung yến kết thúc, cứ tưởng rằng sẽ bình an vượt qua cung yến lần này, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Một khắc trước khi xảy ra chuyện, Thiên Vũ Hàn cùng Tô Ngưng Nguyệt đang ngồi ở vị trí của mình, một người thì đang ngẩn người mơ hồ không biết đang làm gì, người kia cũng đang ngẩn người, nhưng hắn ngẩn người nhìn nàng.
Dật phi thấy Thiên Vũ Hàn chưa từng liếc mắt nhìn nàng ta lấy một lần, mà hắn cứ nhìn chằm chằm vào Tô Ngưng Nguyệt. Tuy Dật Phi không biểu hiện ra điều gì, nhưng mà nhìn kỹ, trong mắt nàng ta là sự căm hận. Tô Ngưng Nguyệt, ngươi đúng là âm hồn bất tán.
Nàng ta đang mang thai, là hài tử của hắn đấy, vậy mà hắn không thèm liếc nàng ta nhiều thêm một cái. Tô Ngưng Nguyệt, ngươi đã hạ độc ta, chứng cứ vô cùng xác thực, nhưng hắn lại không hề trừng phạt ngươi, chỉ vắng vẻ ngươi. Còn ngươi cũng đã từ bỏ hắn, hiện tại còn muốn ở chỗ này câu dẫn hắn, ngươi dựa vào cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận