Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 628: Tâm Tư Của Ngô Nhiễm (2)

Chương 628: Tâm Tư Của Ngô Nhiễm (2)Chương 628: Tâm Tư Của Ngô Nhiễm (2)
Chu Dật Thần giống như cảm nhận được gì đó mà ngẩng đầu lên, sau đó hắn nhìn thấy Ngô Nhiễm đang đứng đó lau nước mắt.
Trông nàng đã tiều tụy đi nhiều, cũng đã gầy hơn trước, chẳng lẽ nàng ở nhà không có ăn uống đầy đủ hay sao? Tô lão gia tử nhìn thấy Chu Dật Thần đã đứng bất động rất lâu, sau đó ông ấy nhìn theo tâm mắt hắn liền thấy được tiểu cô nương kia. Trên thực tế ngay cả ông, một lão già luôn chậm chạp như ông cũng có thể nhìn ra được cô nương kia đang nghĩ cái gì, ông cũng không tin tên nhóc Chu Dật Thần này cái gì cũng không biết.
Tô lão gia tử nói: "Đi đi, đến nói chuyện với cô nương nhà người ta đi." Chu Dật Thần nghe được lời nói này, liền đi vê phía Ngô Nhiễm, Lý Duyệt Dĩnh đứng một bên nhìn hai người bọn họ nói: "Ai da, các ngươi trò chuyện đi, ta đi giúp Tô gia gia."
Chu Dật Thần cuối cùng cũng nhìn về phía Lý Duyệt Dĩnh, đối với nàng nói,'Làm phiền rồi."
Lý Duyệt Dĩnh chỉ lắc đầu, quả thật nàng cũng hy vọng những người hữu tình trên thế gian này có thể có được một cái kết viên mãn.
Chu Dật Thần kéo Ngô Nhiễm đến một con hẻm nhỏ gần đó, sau đó hắn nói: "Sao cô nương lại tới đây?”
Ngô Nhiễm không nói lời nào, chỉ đột nhiên lao vào trong lòng hắn, sau đó nàng vừa khóc vừa nói: "Chu Dật Thần, ta phải làm sao bây giờ, ta phải làm sao đây, có phải ta trúng độc của chàng rồi hay không, tại sao khi ta rời xa chàng lại không thể sống được?"
Chu Dật Thần cảm thấy giống như có gì đó nghẹn trong cổ họng, phải thật lâu sau đó hắn mới tìm lại được giọng nói của mình mà nói: "Ngô Nhiễm, hai chúng ta không thích hợp.”
Ngô Nhiễm nghe thấy những lời này đã hoàn toàn sụp đổ,'Không thích hợp, cái gì là không thích hợp, Chu Dật Thần, chàng nói cho ta biết, chúng ta có chỗ nào không thích hợp, hai chúng ta nam chưa cưới, nữ chưa gả, có chỗ nào là không thích hợp?"
Chu Dật Thần kéo nàng từ trong lòng mình ra mà nói: "Ngô Nhiễm, ta chẳng có gì cả, ta cũng không thể cho cô nương bất kỳ thứ gì, thậm chí ngay cả nơi ở yên ổn cũng đều không có, cô nương đi theo ta sẽ phải chịu khổ. Phụ mẫu cô nương yêu thương cô nương như vậy chắc chắn sẽ không để cho cô nương phải chịu khổ."
Ngô Nhiễm hét lớn: "Ta không quan tâm nhiều như vậy, chỉ cân được ở bên cạnh chàng thì ta không sợ phải chịu khổ. Phụ mẫu của ta cũng nhất định sẽ hy vọng ta được hạnh phúc, nhưng mà chỉ có đi theo chàng, ta mới có thể hạnh phúc được."
Sau khi nghe thấy những lời này, Chu Dật Thần vẫn thờ ơ bỏ đi, để lại Ngô Nhiễm đang khóc một mình. Khi Chu Dật Thần vừa đi vào quán điểm tâm Tô Ký, Lý Duyệt Dĩnh liền đi ra, nàng hỏi: "Các ngươi nói chuyện thế nào rồi?"
Chu Dật Thần nhìn nàng nói: "Mong cô nương thay ta khuyên giải an ủi nàng ấy, cô nương cũng biết rằng chúng ta không thích hợp, Ngô phu tử sẽ không muốn gả hòn ngọc quý trên tay ông ấy cho một người như ta đâu."
Lý Duyệt Dĩnh cũng không nhiều lời mà nói thêm cái gì, quả thật Chu Dật Thần nói không sai. Văn nhân thậm chí ngay cả thương nhân còn xem không vừa ý, huống chỉ một người làm công cho thương nhân như Chu Dật Thần chứ.
Nàng biết chuyện này không trách Chu Dật Thần được, nhưng nếu không trách hắn thì có thể trách ai được? Hai người rõ ràng thật sự rất thích nhau nhưng lại không thể ở bên nhau.
Nếu Chu Dật Thần muốn đạt tới tiêu chuẩn của phụ mẫu Ngô Nhiễm mong muốn kia, ít nhất cũng phải mất mười năm. Mười năm sau, sợ là Ngô Nhiễm đã sớm trở thành thê tử của người khác rồi. Đến lúc đó, cho dù như vậy họ vẫn là không thể ở bên nhau được. Cho nên hai người họ đã định sẵn cả đời này đều là có duyên không phận.
Lý Duyệt Dĩnh nhìn thấy Ngô Nhiễm đang đứng khóc một mình, tiếng khóc của nàng là loại ẩn nhẫn kìm nén, nàng ấy sợ người khác nghe thấy, sợ người khác sẽ chê cười mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận