Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 883: Ăn Cơm (2)

Chương 883: Ăn Cơm (2)Chương 883: Ăn Cơm (2)
"Vậy mà tỷ cũng không nói chuyện với ta, Mao Mao nhớ tỷ tỷ muốn chết." Âm thanh mềm mại vang lên lần nữa, chỉ có điều lần này không có chút tủi thân sắp khóc kia mà ngược lại còn có sự vui vẻ trong đó, tuy rằng chỉ có một chút nhưng Tô Ngưng Nguyệt vẫn cảm nhận được.
Hai người bọn họ đã ký khế ước nên sẽ cảm nhận được tâm trạng của nhau, mặc dù bây giờ vẫn chưa đến một mức độ nào đó nhưng vẫn có thể cảm nhận được.
"Tỷ cũng nhớ Mao Mao muốn chết." Tô Ngưng Nguyệt cười nói với Mao Mao, nụ cười cũng sâu thêm mấy phần, có người quan trọng bên cạnh thật sự là quá tốt.
"Tỷ tỷ không đến thăm ta mà ta cũng không thấy tỷ tỷ được." Giọng nó cực kỳ buồn rầu, đã rất lâu rồi nó vẫn chưa gặp Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Mao Mao nói vậy thì có hơi ngẩn ra, đúng là rất lâu rồi nàng không vào không gian, chẳng trách nhóc con này nghĩ như vậy. Nàng cũng hơi tò mò không biết bây giờ trong không gian đã phát triển thế nào rồi, giếng nước suối không biết đã biến đổi như thế nào rồi.
Nàng nghĩ hay là đi đến không gian xem thử một chút để xem có thay đổi gì với cả đi thăm mấy nhóc con ở trong đó luôn, mấy nhóc con này nhất định là muốn dính lấy nàng, huống hồ nàng cũng rất nhớ chúng nó. Nhóc con vừa đáng yêu vừa mềm mại như vậy thì không nhớ mới là lạ đó. Đúng lúc nàng ở đây cũng không có gì làm, đi thăm không gian một chút cũng là ý kiến không tồi.
"Ngươi chờ một chút nhé Mao Mao, tỷ đến thăm ngươi ngay đây, ngươi chờ chút nha, Mao Mao ngoan." Tô Ngưng Nguyệt nói với Mao Mao nhưng tất nhiên là nói ở trong lòng nếu không những người không biết chuyện sẽ nghĩ nàng bị thần kinh, ở đây lầm bầm lầu bầu nói chuyện một mình.
"Vậy bọn ta vào không gian chờ tỷ trước, tỷ nhất định phải giữ lời đó nha." Mao Mao vui vẻ nói với Tô Ngưng Nguyệt, trong giọng nói vui vẻ đó của Mao Mao Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy có chút chua, không biết có phải nàng không quan tâm Mao Mao quá lâu hay không.
"Được, chờ ta." Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng vứt ý nghĩ này ra khỏi đầu rồi đứng lên.
Nha hoàn bên cạnh thấy Tô Ngưng Nguyệt dậy thì vội vàng tiếp đón, Tô Ngưng Nguyệt phất tay nói: 'Không cần đi theo ta."
Nha hoàn này vừa mới đến, Tố Trinh đang làm việc khác, muốn gọi những người khác đến đây nhưng nàng không yên tâm, chỉ có thể để những nhà hoàn khác hầu hạ nàng. Nhưng may mắn nàng là một người hiện đại, cũng không quen được hầu hạ nên dù có hay không thì cũng không quá quan trọng với nàng.
Trong cung đều biết Hoàng thượng cực kỳ cưng chiêu Hoàng hậu nên nha hoàn mới đến này cũng không dám ngăn Tô Ngưng Nguyệt mà chỉ chậm rãi hành lễ rồi lui xuống, giống như là không yên lòng vê Hoàng hậu nhưng cũng không dám chống lại mệnh lệnh của nàng, dù sao nha hoàn này cũng không gánh nổi hậu quả.
Tô Ngưng Nguyệt một mình đi vào trong điện và phân phó người đứng canh gác bên ngoài, không cho phép người khác vào và cũng không được quấy rầy nàng nếu không hậu quả như thế nào thì nàng cũng không chịu trách nhiệm.
Phân phó xong xuôi thì Tô Ngưng Nguyệt bước nhanh vào tẩm điện và đóng cửa lại rồi lên giường nhắm mắt lại nằm xuống, niệm chú trong lòng một chút thì nàng đã đi vào không gian.
Bây giờ Tô Ngưng Nguyệt không thể đi vào không gian, suy cho cùng vẫn là do thiếu tích phân, là do nghèo đó. Đến khi tích phân đã đạt mức tiêu chuẩn thì vật sống mới có thể đi vào.
Tô Ngưng Nguyệt ở trong không gian lúc này cũng chỉ là ý thức của nàng chứ thể xác vẫn đang nằm trên giường. Nhưng đối với Tô Ngưng Nguyệt ở hiện tại mà nói là đã đủ rồi, nàng vẫn là có thể chạm vào những đồ vật trong không gian. Tô Ngưng Nguyệt vừa vào đã bị một thân hình đầy lông trắng đụng ngã, Mao Mao dùng cái lưỡi to của mình liếm mặt nàng để bày tỏ sự vui mừng của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận