Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 130: Hũ Thủy Tinh (1)

Chương 130: Hũ Thủy Tinh (1)Chương 130: Hũ Thủy Tinh (1)
Lúc này, Diêu Xuân lại lo lắng đi ra khỏi phòng, khi Diêu Xuân bước ra, bà nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đang chế biến loại trái cây mà nàng mang theo, bà không biết tại sao Tô Ngưng nguyệt lại làm điều đó.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười và nói với Diêu Xuân rằng bà ấy sẽ biết sau khi nàng ấy làm xong.
Diêu Xuân nhìn thấy Tô ngưng nguyệt như vậy cũng không nói hay hỏi gì thêm nữa, chỉ nhắc nhở bọn họ đi ngủ sớm, không thức quá khuya.
Tô Ngưng Nguyệt và hai người kia nghe thấy Diêu Xuân dặn như vậy liền nhanh chóng gật đầu, sau khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Diêu Xuân rời đi, nàng lại bắt đầu làm việc.
Bởi vì nàng biết nếu hôm nay những quả đào này không được xử lý tốt thì ngày mai chúng sẽ thối rữa hết, thật lãng phí.
Tuy rằng trong núi vẫn còn có đào, nhưng Tô Ngưng Nguyệt từ nhỏ cũng không phải là người lãng phí, lúc này Tô Thần cũng đã mang đường nâu tới.
"Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy chừng này đủ chưa?" Lúc này Tô Thần hỏi Tô Ngưng Nguyệt.
Nghe thấy Tô Thần nói như vậy, Tô Ngưng Nguyệt gật đầu , Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần rằng đường nâu đã đủ rồi.
Tô Ngưng Nguyệt khen ngợi Tô Thần làm việc rất tốt, Tô Thân nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt, cậu cảm thấy rất xấu hổ.
Lúc này cậu nhìn thấy ca ca mình ở đó nên chạy qua.
"Ca, huynh đang làm gì vậy?" Tô Thần nói với Tô Mộc.
Khi Tô Mộc nhìn thấy Tô Thần chạy qua đây, hắn liền nói với Tô Thần rằng bản thân đang đun nước. "Nếu đệ không buồn ngủ thì giúp ta đốt lửa đi." Không ngờ Tô Thần lại đồng ý.
Cứ như thế, hai huynh muội ở đó đun nước, sau khi Tô Ngưng Nguyệt cắt hết đào, nàng duỗi eo vặn người.
Lúc này, Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy đám người Tô Mộc cũng đã đốt lửa đun sôi nước.
Cứ như vậy, nàng gọi Tô Mộc và Tô Thần tới, cho đào vào nồi nấu chín khoảng năm phút, sau đó vớt đào ra.
Nhưng lúc này Tô Ngưng Nguyệt lại có chút lo lắng, nàng không biết nên để những quả đào này ở đâu, bởi vì ở thế giới thực, những quả đào này đều được cất vào lọ thủy tinh có chất lượng bảo quản tốt nhất.
"Với trình độ công nghệ ở thế giới này làm sao có thể tạo ra thủy tỉnh được ?" Lúc này, nàng chợt cảm thấy mình đã phạm sai lầm, nhưng trong đầu nàng chợt lóe lên không gian trồng trọt của chính mình.
Nàng cảm thấy rằng hệ thống này sẽ giúp ích cho nàng.
"Hai người không được động vào số đào trong chậu, ta có một số việc phải làm một lát rồi sẽ quay lại."
Khi nghĩ đến điều này, nàng nói với Tô Mộc và Tô Thân.
"Được thôi."
Tô Ngưng Nguyệt nói xong liên trở vê phòng, để mặc Tô Mộc và Tô Mộc đứng ở một bên.
Bọn họ không biết Tô Ngưng Nguyệt muốn làm gì, nhưng bọn họ tin tưởng, Tô Ngưng Nguyệt sẽ sớm quay lại xử lý đống đào này.
Cứ như vậy, hai người liền ngoan ngoãn chờ đợi Tô Ngưng Nguyệt, lúc này Tô Ngưng Nguyệt cũng trở vê phòng của mình, nàng nhắm mắt lại, tiến vào không gian trồng trọt của mình. "Có thứ gì có thể đựng được số trái cây này không, nhất định phải đóng kín lại." Nàng hỏi hệ thống.
Không ngờ hệ thống lại nói với Tô Ngưng Nguyệt cái này cần trả bằng tiền, Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói, nàng sửng sốt, Tô Ngưng Nguyệt không ngờ hệ thống lại yêu tiền như vậy.
Nàng nói với hệ thống rằng nàng sẽ đưa tiền cho nó, nhưng nàng không thể kiếm được số tiền lớn trong thời gian ngắn như vậy , nàng hy vọng hệ thống có thể đưa đồ cho nàng trước, nàng sẽ từ từ trả tiền sau.
Có lẽ hệ thống nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Tô Ngưng Nguyệt, thế là liên đưa đồ cho Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt không ngờ rằng thứ xuất hiện trước mặt nàng lúc này lại là lọ thủy tinh, nàng không biết hệ thống rốt cuộc là ai và tại sao lại có thể làm xuất hiện thứ như vậy.
Một điều mà Tô Ngưng Nguyệt không biết là bởi vì trong đầu nàng nghĩ tới đồ vật này nên hệ thống dựa theo ý tưởng của Tô Ngưng Nguyệt làm ra một số đồ vật giống như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận