Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 73: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (3)

Chương 73: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (3)Chương 73: Có Mắt Không Biết Thái Sơn (3)
Diêu Xuân nói cho Tô Ngưng Nguyệt bà ấy thực sự không nghĩ ra điều gì tốt đẹp, khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được Diêu Xuân nói lời này, nàng đem hai bộ y phục mới nàng mua giấu ở phía sau đặt tới trước mặt Diêu Xuân.
"Nương, người thấy nó có đẹp không? Những thứ này đều là Nguyệt Nguyệt mua cho người." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vui vẻ nói với Diêu Xuân.
Lúc Diêu Xuân nhìn thấy nhi tử của mình mua cho bà ấy hai bộ y phục mới, trong lòng bà ấy vô cùng vui vẻ, thật không ngờ nhi tử của mình lại hiểu chuyện như thế đi chợ còn không quên mua quà về cho mình.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ cảm động của Diêu Xuân, Tô Ngưng Nguyệt biết Diêu Xuân vô cùng thích hai bộ y phục mình mua cho bà ấy.
"Nương, người mau đi thử đi, xem có mặc được hay không, nếu như không thể mặc được, lần sau con sẽ đổi cho người." Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì gật đầu, cứ như vậy, Diêu Xuân đi thay bộ y phục Tô Ngưng Nguyệt mua cho bà ấy.
"Rất vừa vặn, cảm ơn con, nhi tử của ta." Lúc này Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Khi Tô Ngưng Nguyệt nghe được Diêu Xuân nói với nàng như vậy ngược lại nàng cảm thấy hơi ngượng ngùng, Tô Ngưng Nguyệt lại ra lấy một ít đồ ăn mà họ đã mua ở chợ.
"Chắc là người vẫn còn chưa ăn tối, bây giờ hãy lấy những thứ này đi làm bữa tối đi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân thật không ngờ nữ nhi của bà ấy lại ân cần như vậy, lúc Diêu Xuân nghe nữ nhi của bà ấy nói lời này thì bà ấy đã vươn tay sờ sờ đầu Tô Ngưng Nguyệt.
"Cám ơn con, con cũng ăn một ít đi." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói, lắc đầu không được.
"Nương, người ăn đi, chúng con đã ăn ở chợ rồi. Người ăn xong thì nghỉ ngơi sớm một chút đi." Cứ như vậy Tô Ngưng Nguyệt nói xong lời này thì rời khỏi phòng của Diêu Xuân.
Diêu Xuân nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt mua y phục mới và đồ ăn cho mình, lúc này trong lòng bà ấy cảm thấy rất ấm áp.
Bà ấy không biết nửa đời trước mình có tài đức gì, mà có thể sinh ra nữ nhi nhu thuận thông minh và tài giỏi như thế.
Nhưng lúc này Diêu Xuân không biết nhi tử của mình đã bị đánh chết, lúc này Tô Ngưng Nguyệt xuất hiện bên cạnh bà ấy cũng không phải là nhi tử thật sự của bà ấy.
Tô Ngưng Nguyệt làm xong những chuyện này thì trở vê phòng mình nằm ở trên giường, Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy hôm nay cùng đệ đệ ca ca của nàng ở chợ chơi vô cùng vui vẻ, bất tri bất giác Tô Ngưng Nguyệt lại nghĩ tới Thiên Vũ Hàn.
Tô Ngưng Nguyệt không biết tại sao Thiên Vũ Hàn lại đối tốt với nàng như vậy, Tô Ngưng Nguyệt nghĩ nghĩ một lúc thì mất ngủ, nàng không biết mình lại nghĩ đến Thiên Vũ Hàn cả đêm...
Mặc dù Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến Thiên Vũ Hàn suốt một đêm, nhưng đêm hôm đó Thiên Vũ Hàn lại ngủ rất ngon, có lẽ là bởi vì buổi sáng bọn họ vẫn đi trên đường, sau khi Thiên Vũ Hàn tỉnh ngủ thì phát hiện trời đã sáng, Thiên Vũ Hàn biết chắc là thuộc hạ của hắn đều đã tỉnh dậy, quả nhiên không ngoài dự đoán của Thiên Vũ Hàn. Khi Thiên Vũ Hàn rửa mặt đi ra cửa thì thấy đám tùy tùng của hắn đang đứng ở ngoài cửa phòng Thiên Vũ Hàn rất trang nghiêm.
Thiên Vũ Hàn thấy vậy xuống lầu, tùy tùng của hắn cũng đi theo Thiên Vũ Hàn xuống lầu.
"Trước tiên tìm chỗ ngồi xuống ăn cơm, sau đó chúng ta sẽ đi về." Thiên Vũ Hàn nói với đám tùy tùng.
Khi đám tùy tùng của Thiên Vũ Hàn nghe được Thiên Vũ Hàn nói vậy lập tức đi đến bàn khác ăn cơm.
"Ngồi xuống, cùng ăn." Lúc này Thiên Vũ Hàn thấy bọn họ như vậy nói.
Khi đám tùy tùng của Thiên Vũ Hàn nghe thấy Thiên Vũ Hàn nói, vội vàng phục tùng theo mệnh lệnh của Thiên Vũ Hàn, bởi vì bọn họ biết Thiên Vũ Hàn không muốn nói với người khác lần thứ hai, nếu như hắn lặp lại lần thứ hai, như vậy chắc chắn người kia sẽ gặp phải xui xẻo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận