Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 608: Xưởng Chăn Nuôi (1)

Chương 608: Xưởng Chăn Nuôi (1)Chương 608: Xưởng Chăn Nuôi (1)
Tô Ngưng Nguyệt biết đệ đệ nàng là loại người trong mọi việc đều học tập nghiêm túc và chăm chỉ, học những điêu mà mình không biết làm, nghiêm túc trong công việc và khéo léo khi đối xử với người khác, rất thích hợp làm quan giúp dân.
"Nương ơi, nếu Thần Nhi vượt qua kỳ thi và trở thành quan cấp cao, đệ ấy cũng sẽ phải quản lý các sổ sách. Ví dụ như Hộ bộ là nơi giải quyết các sổ sách, đệ ấy học càng nhiều kỹ năng, khả năng mắc sai lầm sẽ càng ít."
Nghe được lời nói của Tô Ngưng Nguyệt, cuối cùng Diêu Xuân cũng cảm thấy an ủi hơn một chút. Trên thực tế, trong lòng bà ấy có thể có thành kiến, đại ca chỉ có thể làm kinh doanh, cả đời sẽ có địa vị thấp kém, nhưng tiểu nhi tử, bà ấy trông cậy vào việc cậu ấy có thể trở thành quan cấp cao rất lớn, trong tiềm thức cũng không muốn cậu ấy làm kinh doanh như vậy.
Tô Ngưng Nguyệt cũng biết mẫu thân đang nghĩ gì, nhưng theo nàng, đây không phải là ích kỷ chút nào, chỉ là không còn cách nào khác, đương nhiên nhà nghèo không đủ khả năng cho đại ca đi học. Đến lúc giàu có thì đại ca cũng đã lớn tuổi, không thích hợp cho việc học hành, đệ đệ thì rất thông minh, đúng lúc trong nhà lại khá khẩm nên được đi học đầy đủ.
Tô Ngưng Nguyệt trở về phòng, sau đó lẻn vào trong không gian. Nương của nàng mới nói gà chết nhiều nên nàng muốn mua thêm thức ăn cho gà để tăng sức đề kháng.
Tô Ngưng Nguyệt đi một vòng cũng không tìm thấy thức ăn cho gà, thì gọi hệ thống hỏi: "Hệ thống, có thức ăn cho gia cầm không?"
Giọng nói lạnh lùng của hệ thống vang lên: 'Muốn dùng để làm gì?" Tô Ngưng Nguyệt suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Loại có thể cho gà tăng sức đề kháng."
Hệ thống suy nghĩ một lúc, sau đó một loại thuốc xuất hiện trong hộp giao dịch sản phẩm: "Ngươi cho chúng ăn bao nhiêu thức ăn gia cầm vậy? Hơn nữa ở thời đại này không có loại đồ này, nếu lấy ra chẳng phải sẽ thu hút sự chú ý sao? Loại bột thuốc này thích hợp với gia cầm hơn, một xô nước có thể trộn với một gam bột thuốc, ăn vào có thể nâng cao sức đề kháng của chúng."
Tô Ngưng Nguyệt nhìn giá của các món đồ, một gói mười hai lượng, giá cả có thể chấp nhận được nên nàng mua một lượt năm mươi gói. Sau khi hoàn tất giao dịch, nàng đi vòng quanh không gian và thấy hạt kê chín lần trước đã được Điềm Điềm Mật Mật thu thập một cách nhanh gọn rồi. Tô Ngưng Nguyệt cảm thấy hai đứa Điềm Điềm Mật Mật này so với hệ thống dễ thương hơn rất nhiều.
Đang nghĩ tới đây, hệ thống thanh âm vang lên: "Nếu ngươi cảm thấy hệ thống này không tốt, vê sau đừng tiến vào."
Tô Ngưng Nguyệt trong lòng nói "Mẹ kiếp", nàng không hiểu làm sao nó lại nghe được lời nàng nghĩ.
"Đây là thế giới của ta, nên ta có thể nghe được mọi suy nghĩ của ngươi."
Tô Ngưng Nguyệt nghe vậy, lập tức nhảy dựng lên nói: "Mẹ kiếp, ngươi không tôn trọng quyền riêng tư của người khác, cư nhiên lại nghe người khác nghĩ gì, ngươi đang xâm phạm quyên riêng tư."
Không nghĩ tới, hệ thống lại sắc mặt lạnh lùng nói: "Đây là thế giới của bản hệ thống, bản hệ thống nói gì thì đó là quy tắc, trên thế giới này không có cái gì gọi là quyền riêng tư."
Tô Ngưng Nguyệt tự an ủi mình không muốn chơi đùa cùng tên biến thái này nên nhanh chóng đi ra khỏi không gian, trở vê phòng của mình. Trên tay nàng vẫn còn cầm lọ thuốc vừa mua. Nàng nhìn bao bì của thuốc, cảm thấy quá rõ ràng, vừa nhìn đã biết không phải vật bình thường nên lấy ra mấy mảnh giấy màu vàng, chia thuốc thành từng gam cho nương nàng tiện sử dụng.
Tô Ngưng Nguyệt gói những thuốc này lại, sau đó nghĩ cách đưa những thuốc này cho mẫu thân mà không khiến bà nghi ngờ. Nàng nghĩ, nàng cứ nói là cô mua ở hiệu thuốc, chỉ nói là thuốc đại phu kê đơn, chắc hẳn nương sẽ không hỏi nhiều. Tuy nhiên, thuốc này vẫn cần phải bảo quản vài ngày trước khi dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận