Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 907: Lần Đầu Gặp. (1)

Chương 907: Lần Đầu Gặp. (1)Chương 907: Lần Đầu Gặp. (1)
Đúng là nhàm chán mà, người kinh thành ngay cả chút năng lực cũng không có sao, ám sát không ra ám sát, còn không biết tìm sát thủ có thân thủ tốt một chút mà lại tìm mấy tên gà mờ này, hắn ta còn chưa chơi đủ đâu. Hồng y nhân thâm nghĩ.
Đến khi đi tới trước khúc quanh có một chiếc xe ngựa đậu ở đó, không có khoa trương, chỉ là một chiếc xe ngựa rất đỗi bình thường.
Nam nhân kia dừng bước lại, nhìn chiếc xe ngựa kia.
Rèm của xe ngựa được vén lên, hóa ra lại là ma ma bên người Thái hậu, Ngọc Lâm ma ma gì đó.
"Điện hạ." Ngọc Lâm ma ma hành lễ.
Cùng lúc đó trong xe ngựa của Tô Ngưng Nguyệt, lúc bọn họ sắp lên đường thì đột nhiên một hắc y nhân xuất hiện nói mấy câu bên tai Thiên Vũ Hàn, sắc mặt của hắn lập tức trở nên nặng nề.
Tô Ngưng Nguyệt biết người nọ là ám vệ bên cạnh Thiên Vũ Hàn, chắc là có gì quan trọng nên mới đến đây, xem ra là việc xấu rồi nếu không thì Thiên Vũ Hàn sẽ không có vẻ mặt như thế, trước giờ hắn luôn duy trì vẻ mặt không đổi trong mọi tình huống mà.
Nghe hắc y nhân báo cáo xong, hắn bèn nói với tên kia rằng: "Ngươi cho người xử lý đi."
"Vâng." Nói xong rồi hắn ta biến mất không còn tăm hơi.
Thiên Vũ Hàn day day cái trán, thật là, trở lại cũng không khiến người khác bớt lo mà, làm rùm beng lên cả.
Quả nhiên, nàng suy đoán không sai, Thiên Vũ Hàn đầy áy náy bảo hôm nay có chút chuyện, không cách nào đến nơi đó được, đành phải chờ lần sau. "Nàng ngồi xe ngựa hồi kinh trước đi, ta sẽ về ngay." Thiên Vũ Hàn nói xong câu này, hôn lên trán của nàng một cái rồi xoay người rời đi.
Tô Ngưng Nguyệt muốn nói cái gì cũng không kịp, chỉ có thể nhìn bóng lưng của hắn dần xa rồi tự thở dài một hơi.
Khó khăn lắm mới ra ngoài mà lại bỏ lỡ như thế này.
Thời gian của Thiên Vũ Hàn cũng không nhiều, không dễ gì mới rảnh ở bên cạnh nàng, đầu tiên là xuất hiện Carl, bây giờ lại xuất hiện những thứ khác, nghĩ một hồi nàng bỗng thấy buồn bực, đây là chuyện gì vậy chứ.
Nhưng là Tô Ngưng Nguyệt cũng không thể oán trách gì được, Thiên Vũ Hàn rời đi nhất định là vì quốc gia đại sự, nàng không thể ngăn cản hắn được, đây mới là điều khiến nàng thật sự buồn bực.
Bên này Tô Ngưng Nguyệt vừa từ từ hồi kinh thì bên kia Thiên Vũ Hàn đã dùng khinh công nhanh chóng về cung lại rồi, đầu tiên là ra mặt xử lý cục diện rối rắm kia.
Còn nữa lúc hồi kinh hắn là người biết cuối cùng, mặc dù biết gân đây hắn ta sắp quay lại nhưng không ngờ sẽ đến sớm thế, còn trở thành chủ đề bàn tán của cả kinh thành nữa.
"Người đâu?" Thiên Vũ Hàn vừa đi vào trong cung đã hỏi Vương công công đang cúi người hành lễ.
"Mới vừa đến đây ạ, do không gặp được người nên đã vào cung của Thái hậu rồi.Vương công công cẩn thận đáp.
"Tiểu tử này, vẫn rắc rối như thế." Thiên Vũ Hàn có chút bất đắc dĩ nói.
"Thần vương mới từ ở ngoài vê nên khó tránh khỏi việc hơi mất kiểm soát, qua một khoảng thời gian nữa sẽ ổn thôi." Vương công công đi theo nhịp bước của Thiên Vũ Hàn vào thư phòng.
"Với dáng vẻ đó của hắn ai mà an tâm được chứ. Cũng đừng thúc giục hắn, khi nào hắn muốn đến rồi đến, ngươi lui ra trước đi." Thiên Vũ Hàn phân phó Vương công công.
Thái hậu đã tỉnh dậy lúc sáng sớm, hôm nay còn cố ý tắm sơ một phen, tự mình sửa soạn cho có tinh thân một chút, có hơi đứng ngồi không yên nhìn ra ngoài cửa mãi, còn không ngừng hỏi giờ nữa.
Hôm nay Trạch Nhi quay về, sao mà bà ta không kích động cho được chứ. Đã lâu rồi bà ta chưa được nhìn thấy hắn ta, bà ta cũng là người làm mẹ, sao mà không kích động cho được đây.
"Tới rồi tới rồi." Đột nhiên một giọng nói vang lên, Thái hậu lập tức đứng dậy, Trạch Nhi của bà ta quay về rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận