Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 317: Thẳng Thắn Với Tô Thần (2)

Chương 317: Thẳng Thắn Với Tô Thần (2)Chương 317: Thẳng Thắn Với Tô Thần (2)
"Không phải đâu tỷ tỷ, đệ sợ gây phiền toái cho nương."Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói, tạm thời khống chế được nỗi tức giận trong lòng.
"Nếu bây giờ tỷ tỷ đến chỗ Tô Liệt dạy hắn một bài học, nhất định Liễu Ninh sẽ không tha cho tỷ, tỷ không sợ bà ta, chỉ sợ bà ta ra tay với nương." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt mới nghĩ tới.
"Tiểu Thần, đệ yên tâm, tỷ nhất định sẽ tìm cơ hội giúp đệ báo thù!" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
Tô Thần nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này thì gật đâu ngay lập tức.
"Tỷ tỷ, tạm thời đừng làm phiền Tô Liệt." Tô Thân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được Tô Thần nói xong, nàng gật đầu.
"Tiểu Thần yên tâm, tỷ có kế hoạch của riêng mình, được rồi, đừng nghĩ đến chuyện khó chịu đó nữa, đệ có thể về phòng trước, lát nữa tỷ sẽ đưa đồ ăn ngon cho đệ." Đồ ăn ngon đến phòng sẽ giúp đệ đệ nàng tạm thời quên đi sự khó chịu.
Nhanh thôi.
Tô Thân nghe Tô Ngưng Nguyệt nói lời này xong, nó gật đầu.
"Tỷ, đệ đi trước." Cứ như vậy, Tô Thần rời khỏi phòng Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Tô Thần rời đi, nàng nhắm mắt lại đi vào không gian canh tác.
"Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây?" Hệ thống kia nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt đến, lập tức nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Hôm nay tương đối nhiều chuyện xảy ra, cho nên bây giờ mới tới."Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống kia.
Tô Ngưng Nguyệt nói xong thì đi vê phía nhà kho.
"Thật không ngờ mấy lon đồ hộp này lại khiến người ta thèm ăn như vậy, còn có mấy cái này, thôi, sau khi ăn xong rồi nói sau đi." Tô Ngưng Nguyệt ôm hai lon đồ hộp đi ra.
Lúc này hệ thống nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt cầm hai cái hộp, vội vàng hỏi nàng.
"Có phải bạn nên đưa cho tôi một cái không, tôi nghĩ bạn nên báo đáp tôi giúp bạn bắt được tiểu huyết sâm."
Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy thì bật cười.
"Về phần lời nói cảm ơn ngươi, ta cũng nói cho ngươi biết, đây không phải cho ngươi, ta muốn dùng nó để an ủi đệ đệ của ta!" Tô Ngưng Nguyệt nói với hệ thống.
Hệ thống nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy, chỉ đành thở dài.
"Ồ, cứ tưởng nó sẽ là của tôi."
"Nếu ngươi muốn ăn, ta đi lấy cho ngươi một hộp đào khác." Tô Ngưng Nguyệt nghe hệ thống nói, lại đi về phía nhà kho.
"Đừng đi, ta không muốn ăn." Hệ thống nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy thì dừng lại.
"Sao thế, ngươi đang giận à?"
Hệ thống nghe được lời Tô Ngưng Nguyệt nói, lập tức phủ nhận.
"Không, tôi làm sao có thể tức giận được? Tôi chỉ buồn ngủ quá thôi, tôi đi ngủ, bạn ở đây đợi đi." Hệ thống nói xong rồi cũng không nói nữa.
Chỉ là hệ thống không quay lại ngủ mà tiếp tục nhìn Tô Ngưng Nguyệt trong không gian. Tô Ngưng Nguyệt cũng biết nhất định hệ thống đang tức giận.
"Muốn ăn thì nói cho ta biết." Tô Ngưng Nguyệt nói xong, nàng rời khỏi không gian trồng trọt, ôm hai cái hộp trở về phòng.
Tô Ngưng Nguyệt trở vê phòng sau đó ôm hai cái hộp đi ra ngoài.
Tô Ngưng Nguyệt đi tới phòng Tô Thần, gõ cửa.
"Tiểu Thần, đệ có ở trong đó không?" Tô Ngưng Nguyệt gọi Tô Thần.
Tô Thần nghe được Tô Ngưng Nguyệt gọi như vậy, nó vội vàng đứng dậy khỏi giường, đi tới cửa mở cho Tô Ngưng Nguyệt.
"Tỷ." Tô Thần nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt rồi nói với nàng.
"Nhìn xem, đây là đồ hộp tỷ mang đến cho đệ, đệ ăn đi, một cái khác tỷ lấy cho gia gia."Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Thần.
"Tỷ tỷ, Tiểu Thần đã ăn không ít đồ hộp rồi, hộp này chúng ta giữ lại đi!" Tô Thân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần nói, nhìn sang Tô Thần.
"Không sao, cứ ăn đi, còn nhiều lắm, nếu để lâu sẽ hỏng mất." Tô Ngưng Nguyệt nhìn Tô Thần nói.
Tô Thần nghe được Tô Ngưng Nguyệt nói, nó cảm thấy Tô Ngưng Nguyệt nói rất có lý nên mới gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận