Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 310: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (1)

Chương 310: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (1)Chương 310: Sự Hổ Thẹn, Áy Náy Của Lão Gia Tử (1)
Khi lão gia tử Tô gia nghe Diêu Xuân nói lời này, ông ấy thở dài một hơi.
"Haizz, phụ thân đã già rồi, phụ thân không muốn gây thêm gánh nặng cho các con, suy cho cùng ta cũng đã sống hết cả một đời người ở nơi này, cuộc sống ở đây cũng khá tốt đẹp, vậy nên con cứ để phụ thân ở lại nơi này đi." Lão gia tử Tô gia nói với Diêu Xuân.
Khi Diêu Xuân vừa nghe thấy những gì mà lão gia tử Tô gia nói, bà ấy nhanh chóng đưa mắt nhìn lão gia tử Tô gia ở bên cạnh.
"Không được đâu phụ thân, nếu như người còn ở đây lâu hơn nữa, thì Liễu Ninh sẽ càng đối xử quá đáng với người hơn nữa mà thôi, người cùng với nhi tức nhanh chóng rời khỏi nơi này nhé, nhi tức bảo đảm nhất định sẽ đối xử thật tốt với người!" Diêu Xuân nói với lão gia tử Tô gia.
"Hiện tại ta chính là một gánh nặng, nếu như con đưa ta đến đó thì ta sẽ chỉ trở thành vật cản trở các con mà thôi." Lão gia tử Tô gia lắc đầu nói.
"Phụ thân người đang nói cái gì vậy chứ? Nếu như không có phụ thân thì làm sao có thể có được chúng con của hiện tại chứ?" Diêu Xuân vội vàng mà nói với lão gia tử Tô gia.
Diêu Xuân nói rất nhiều điều với lão gia tử Tô gia đang ở bên cạnh, nhưng lão gia tử Tô gia vẫn không muốn rời khỏi nhà của Liễu Ninh.
Vào lúc này, Diêu Xuân cũng chẳng biết phải sao mới tốt.
"Hay là ta đợi đến khi Nguyệt Nguyệt và những người khác quay trở về, đến lúc đó thì để cho Nguyệt Nguyệt nói chuyện với phụ thân. Với cái tài khéo ăn nói, mồm miệng lanh lợi kia của Nguyệt Nguyệt, có lẽ sẽ có thể thuyết phục được phụ thân." Diêu Xuân thầm nghĩ trong lòng.
Khi Diêu Xuân vừa nghĩ đến điều này thì bà lấy lập tức ngừng đề cập đến chủ đề này nữa, Diêu Xuân lại đưa mắt nhìn lão gia tử Tô gia ở bên cạnh.
"Không biết vết thương hiện tại của phụ thân có còn đau nữa hay không? Nếu như người vẫn còn cảm thấy đau ở chỗ nào đó, thì người nhất định phải nói liền nhi tức biết càng sớm càng tốt để con còn đi mời đại phu cho người nữa nha." Diêu Xuân nói với lão gia tử Tô gia.
Lão gia tử Tô gia nghe những gì mà Diêu Xuân nói thì lại lắc đầu.
"Không sao đâu, hiện tại phụ thân đã cảm thấy đỡ hơn rồi." Lão gia tử Tô gia nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân vừa nghe những lời mà lão gia tử Tô gia nói thì thở phào nhẹ nhõm, vậy là bà ấy yên tâm rồi.
"Phụ thân, trước mắt người cứ nằm xuống đây một lát đi, đợi đến khi Nguyệt Nguyệt và những người khác quay lại nhé!" Diêu Xuân nói.
Lão gia tử Tô gia nghe những lời của Diêu Xuân nói thì gật đâu đồng ý.
"Con cũng nên tranh thủ một chút thời gian để ngồi xuống và nghỉ ngơi một chút đi." Lão gia tử Tô gia nói với Diêu Xuân ở bên cạnh.
"Con biết rồi ạ, phụ thân." Diêu Xuân nói rồi thì lập tức tìm một chỗ để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Mà lúc này, Tô Ngưng Nguyệt và những người khác cũng đã tới học đường nơi mà Tô Thần đang theo học.
"Ca ca, nơi này có nhiều người quá đi!" Tô Ngưng Nguyệt đưa mắt nhìn những người đang chuẩn bị đón con cái của mình về rồi nói.
Khi Tô Mộc nghe những gì mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì khẽ gật đầu.
"Đúng vậy! Cũng không biết bộ dạng Tiểu Thần học ở học đường trông như thế nào?" Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười khi nghe những lời của Tô Mộc. "Đệ ấy không phá phách, gây rắc rối đã là tốt lắm rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói với Tô Mộc.
Tô Mộc nghe những gì mà Tô Ngưng Nguyệt nói thì gật đầu.
"Chuyện này thì ta tán thành!"
Hai người họ cứ như vậy mà cười nói với nhau, chờ Tô Thần đi ra từ trong học đường.
Nhưng hai người họ nhìn thấy hết đứa trẻ đến đứa trẻ khác đều lần lượt được phụ thân và nương của chúng đón về, nhưng vẫn không nhìn thấy Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận