Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 146: Trúng Độc (2)

Chương 146: Trúng Độc (2)Chương 146: Trúng Độc (2)
Mà lúc này bởi vì đệ đệ của Tô Ngưng Nguyệt lo lắng, hắn ta muốn mình ở bên cạnh Tô Ngưng Nguyệt, nhưng Bắc Minh sợ Tô Thần quấy rây Tô Ngưng Nguyệt nghỉ ngơi, như vậy độc tố sẽ nhất thời không ra được, đến lúc đó nhất định sẽ tổn thương lục phủ ngũ tạng.
Vì thế Bắc Minh mới dẫn Tô Thần và Tô Mộc ra ngoài, lúc này Tô Thần ở một bên nhìn Bắc Minh.
"Tỷ tỷ của ta có chuyện gì không?”
Bắc Minh nghe Tô Thần nói, hắn ta nhìn Tô Thần.
"Yên tâm đi, tỷ tỷ của ngươi ngủ một đêm sẽ khỏe lại."
Khi Tô Thân nghe Bắc Minh nói như vậy, trong lòng mới yên tâm, lúc này Tô Thần nói với Bắc Minh hắn ta muốn lưu lại nhìn tỷ tỷ của hắn ta, về phần ca ca của hắn ta có thể vê nhà, bởi vì dù sao trong nhà còn có mẫu thân của bọn họ đang chờ đợi bọn họ trở về.
Tô Thần không muốn để cho mẫu thân của hắn ta lo lắng, cho nên mới để cho ca ca của hắn ta trở về nói cho mẫu thân của hắn ta bọn họ không có việc gì, khi Bắc Minh nghe được Tô Thần nói lời này, thật không nghĩ tới Tô Thần vậy mà suy nghĩ chu đáo như vậy.
Hắn ta cảm thấy Tô Thần nói cũng có đạo lý, vì vậy đã phái người hộ tống Tô Mộc trở về, khi Tô Thần thấy mình có thể ở lại chăm sóc tỷ tỷ của hắn ta, hắn ta vô cùng vui vẻ.
"Ngươi nên ở trong phòng nghỉ ngơi một lát, chờ tỷ tỷ của ngươi tỉnh lại ta sẽ cho ngươi đi gặp tỷ tỷ của ngươi." Bắc Minh thấy Tô Thần vui vẻ như thế, liền nói với Tô Thần.
Khi Tô Thần nghe Bắc Minh nói như vậy, hắn ta lắc đầu. "Không, ta nhất định phải canh giữ tỷ tỷ, cái gì ta cũng không muốn ăn."
Bắc Minh nghe Tô Thần nói như thế, hắn ta cũng không biết nên nói cái gì cho phải, cuối cùng hắn ta vẫn là đáp ứng Tô Thần.
"Được rồi!"
Cứ như vậy Tô Thần ở trong phòng nhìn tỷ tỷ của hắn ta, bởi vì Bắc Minh sợ Tô Thần sẽ đói bụng, cho nên phân phó phòng bếp làm thêm một ít đồ ăn ngon.
Hắn ta phân phó cho nha hoàn mang theo những món ăn ngon kia đi vào trong phòng Tô Thần, khi Tô Thần nhìn thấy nhiều đồ ăn ngon như vậy hắn ta đều ngây ngẩn cả người, hắn ta không biết lại có nhiều đồ ăn như vậy!
Hắn ta nhìn Bắc Minh bên cạnh.
"Ca ca, nhiều đồ như vậy một mình ta ăn không hết." Tô Thần nói với Bắc Minh.
Khi Bắc Minh nghe Tô Thân nói thì mỉm cười.
"Cho dù ngươi ăn không hết cũng không sao."
Nhưng khi Tô Thần nghe Bắc Minh nói, Tô Thần vẫn để ý.
"Ngươi không ăn được thì vứt đi." Tô Thần nghe Bắc Minh nói như vậy, nhất thời sửng sốt.
"Ca ca, đây là một sự lãng phí lương thực rất lớn. Hiện tại đang trong giai đoạn nạn đói, rất nhiều người không có lương thực ăn."
Bắc Minh nghe được Tô Thần nói, không ngờ tuổi còn trẻ lại có thể hiểu chuyện như vậy.
"Chúng ta tuyệt đối sẽ không lãng phí lương thực." Bắc Minh nói với Tô Thần.
Kỳ thật Bắc Minh cũng không đói, nhưng sau những lời Tô Thần nói, hắn ta cảm thấy nếu để Tô Thần ăn một mình mà không hết thì thật lãng phí lương thực.
Cứ như vậy, Bắc Minh và Tô Thần đi tới một cái bàn phía trước mặt, ngồi xuống bắt đầu ăn bữa tối. Lúc này, dưới sự hộ tống của thuộc hạ Bắc Minh, Tô Mộc cũng trở vê nhà hắn ta, khi quay lại đã nhìn thấy Diêu Xuân lo lắng đứng ở cửa đi tới đi lui.
Tô Mộc biết, lúc này Diêu Xuân hẳn là rất lo lắng cho an nguy của bọn họ, hiện tại Tô Mộc không biết nên nói chuyện này thế nào với Diêu Xuân.
Tô Mộc không muốn Diêu Xuân lo lắng, bởi vì dù sao hiện tại Tô Ngưng Nguyệt vẫn ổn, cho nên Tô Mộc cố gắng nói chuyện này nhẹ nhàng nhất có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận