Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 620: Gặp Nạn

Chương 620: Gặp NạnChương 620: Gặp Nạn
Kỳ thực hắn cũng cho rằng vận khí bản thân thật tốt lắm. Tuy bọn họ bắt những cô nương trẻ tuổi nhưng là càng đẹp thì càng có nhiều công dụng, lại càng có nhiều người mua, hiển nhiên giá cả lại càng cao hơn. Hôm nay bắt được mấy người này tuyệt đối có thể phát tài.
Trước lúc Tô Ngưng Nguyệt hôn mê liền biết chắc chắn rằng bản thân bị người tính toán hạ mê dược, cũng không biết là ai làm ra chuyện thất đức như vậy.
Khi Tô Ngưng Nguyệt từ từ tỉnh lại thấy hai tay bị trói, trong miệng cũng bị nhét vải. Nàng nhìn xung quanh, trừ nàng ra còn có sáu cô nương, một người trong đó ăn mặc rất tốt, lớn lên cũng xinh đẹp, dáng vẻ đại khái chừng mười bốn mười lăm tuổi. Những người khác đều là xuất thân từ gia đình bình thường không có gì nổi bật.
Tô Ngưng Nguyệt phát hiện mình hẳn là đang trên một chiếc xe ngựa, bốn phía lắc lư xóc nảy nên nhất định đường các nàng đi không phải rất rộng rãi. Suy cho cùng làm chuyện phạm pháp này bọn họ nào dám quang minh chánh đại chứ?
Tô Ngưng Nguyệt thật ra thì rất muốn lắc mình trốn vào trong không gian, nhưng mà chỗ này không chỉ có một người, mục tiêu là nàng lại quá lớn, nếu làm không tốt cũng sẽ bị người ta xem như quái vật. Cho nên nàng nhất định phải tìm được một chỗ tương đối kín đáo sau đó trốn vào.
Thật ra nàng cũng không hẳn rất sợ. Dựa theo thông thường mà nói thì có rất ít người có thể từ trong tay bọn buôn người trốn thoát ra. Thời đại này quá mức hà khắc với nữ tử, xảy ra loại chuyện như vậy cho dù trốn ra được, nhẹ thì bị người nói lời ong tiếng ve, hôn sự sau này trở ngại một chút, nghiêm trọng hơn có thể trực tiếp bị người bí mật giết chết để không bôi nhọ thanh danh gia tộc.
Hiện tại nhìn lại những cô nương kia khuôn mặt ai nấy đều xám như tro tàn.
Không lâu sau, một nam nhân trung niên thấp bé bước vào, tay xách một bầu nước tới cho các nàng uống. Tiếp đó hắn ta nới lỏng miếng vải trong miệng từng người. Tô Ngưng Nguyệt giữ tuân theo tín niệm giữ được rừng xanh sẽ không lo không có củi đốt, liền uống một ngụm nước từ tay hắn ta.
Chỉ thấy lúc này, cô nương xinh đẹp kia xô ngã hắn ta một cái, trong nháy mắt mọi người đều bị dọa sợ, nam nhân kia thấy mình bị đánh lén trong nháy mắt liền bò dậy nhào về phía cô nương kia. Tô Ngưng Nguyệt phản ứng lại ngay lúc đó, vậy mà cũng xô hắn ta ngã xuống đất, tiếp theo liền đè lên người, mấy cô nương khác đều hiểu rõ cũng rối rít ngồi lên trên thân hắn ta.
Cũng thật may, trong các nàng còn có một người tương đối nặng, nàng ta vừa lên tới liền đè nam nhân kia khó thở.
Cô nương xinh đẹp kia nhìn nàng tán dương một cái, sau đó nhìn vê phía cây trâm trên đầu nàng. Tô Ngưng Nguyệt theo bản năng hướng đầu tới chỗ nàng ta, nàng ta ngậm cây trâm ném xuống đất sau đó nhặt lên cắt dây thừng trên tay, chỉ chốc lát sợi dây bị buông lỏng liền lần lượt giúp từng người cởi trói.
Các nàng lấy được tự do, tiếp đó cô nương xinh đẹp kia liền nói: "Trước tiên chúng ta trói hắn lại sau đó sẽ giải quyết phu xe bên ngoài kia."
Đề nghị này được mọi người đồng ý, song cùng nhau nhìn nàng ấy thuần thục trói nam nhân lại. Nàng ấy nói tiếp: "Hiện tại nam nhân kia đang đánh xe, nếu như xảy ra điều gì bất trắc thì chúng ta tốt nhất phải có một người có thể thay thế, các ngươi ai biết lái?"
Tô Ngưng Nguyệt không nghĩ tới một người gầy yếu nhất trong đó giơ tay lên: "Cha ta là phu xe đánh xe trong tiêu cục, ta đi theo cha ta cũng học được một chút."
Đối với chuyện lần này mọi người vốn dĩ không ôm hy vọng gì, nhưng không nghĩ tới thật sự có người biết.
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Bây giờ ai đi cùng ta?" Thấy thần sắc mọi người đều rất sợ hãi bèn tỏ ý: "Tự ta đi vậy." Nhưng các cô nương khác lại nói: "Chúng ta sợ hắn sẽ tỉnh lại, một người trong các ngươi có thể ở lại hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận