Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 86: Mau Đi Cứu Hắn (1)

Chương 86: Mau Đi Cứu Hắn (1)Chương 86: Mau Đi Cứu Hắn (1)
Những người thân bị trọng thương thì la hét âm ï, bọn trẻ nhìn thấy chuyện này thì đều được người lớn che mắt đưa đi về nhà, ngay lúc đó Thiên Vũ Hàn còn ngơ ngác nhìn, đôi mắt đều mông lung không biết nên làm cái gì bây giờ.
Quản gia trong phủ bắt đầu phát hiện vương gia của ông không thấy đâu, vội vàng phái người tìm nơi nơi cũng không thấy bóng dáng, nhất thời nghĩ ra Thiên Vũ Hàn chắc lại trốn ra ngoài chơi.
Cứ thế quản gia bắt đầu mang theo người tìm kiếm những nơi lân cận.
"Lý quản gia, phía trước có một hiệu sách vừa bị nổ mạnh..." một hạ nhân vừa lên tiếng nói.
"Mau dẫn đường!"
Thời điểm Lý quản gia vừa nghe tin tức này, trong lòng linh tính mách bảo rằng chuyện này là vì hướng tới vương gia của ông, vậy nên ông kêu người nhanh nhanh tới hiệu sách kia.
Gần tới nơi ông thở phào nhẹ nhõm khi thấy thân ảnh nhỏ quen thuộc đang đứng ngây ngốc, bất động trước cửa hiệu sách.
Nhìn lại đúng là tiểu vương gia nhà ông, ông vội vàng đi nhanh tới chặn trước mắt Thiên Vũ Hàn chỉ là phát hiện ra một ánh mắt mà hắn cũng không cho ông.
Hắn ta không biết chuyện gì đã xảy ra với Thiên Vũ Hàn.
"Chết thật, chẳng lẽ Vương gia bị dọa cho sợ rồi?"
Lúc này, Thiên Vũ Hàn vẫn đang nghĩ đến tùy tùng của mình. Hắn thấy nhiều người được đưa ra ngoài nhưng mãi vẫn không thấy tùy tùng của mình.
Thiên Vũ Hàn cầu nguyện trong lòng, mong tùy tùng của hắn cũng như hắn thấy cháy nổ sẽ chạy ra ngoài. Nhưng Thiên Vũ Hàn không biết rằng không phải ai cũng may mắn như hắn, được trời phù hộ.
Thi thể của người tùy tùng đã bị nổ tung thành từng mảnh, lúc này Thiên Vũ Hàn mới nhìn thấy quản gia của mình.
Hắn nhanh chóng kéo tay áo quản gia.
"Mau cứu hắn, mau cứu hắn đi! Hắn vẫn còn ở trong đó, ngươi cứu hắn đi mài" Thiên Vũ Hàn không ngừng nói với quản gia.
Quản gia nghe những lời Thiên Vũ Hàn nói, ông ta biết rằng tùy tùng của Thiên Vũ Hàn cũng đã vào cửa tiệm.
Nhưng ông ta thật sự bất lực, nhìn thấy cửa tiệm biến thành như vậy, ông ta biết tùy tùng đó lành ít dữ nhiều.
"Vương gia, ở đây quá nguy hiểm. Người trở về trước đi, để nơi này lại cho lão nôi"
"Không, ông đi cứu hắn ta trước!"
Thiên Vũ Hàn sẽ không về phủ nếu hắn không nhìn thấy tùy tùng của mình trở ra bình an vô sự.
Quản gia ở một bên nhìn thấy Thiên Vũ Hàn như vậy không biết phải làm sao.
"Còn ngây ra đó làm gì? Không mau đưa Vương gia rời khỏi!"
Cuối cùng, ông ta tàn nhẫn sai thủ hạ của mình cưỡng ép đưa Thiên Vũ Hàn về. Ông ta biết chuyện này nhất định là nhằm vào Thiên Vũ Hàn, nếu hắn còn ở bên ngoài chắc chắn sẽ gặp rắc rối, ông ta sợ người nhằm vào Thiên Vũ Hàn sẽ đột nhiên quay lại, đến lúc đó ông ta sẽ không thể bảo vệ Thiên Vũ Hàn.
Quản gia cưỡng ép đưa Thiên Vũ Hàn rời đi.
"Ta sẽ không đi đâu, mau cứu hắn!"
Thiên Vũ Hàn ngoan cường chống cự nhưng cũng không có tác dụng gì, hắn khóc lóc gào thét bị quản gia đưa về phủ.
Lúc Thiên Vũ Hàn đang ngủ, quản gia phái người đến thư quán, tìm kiếm cẩn thận tùy tùng của Thiên Vũ Hàn.
Quản gia biết chắc lúc này người tùy tùng đang gặp nguy hiểm, ông ta yêu cầu họ sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
Quản gia nghĩ chuyện này nhất định không phải là ngoài ý muốn, ông ta không biết là ai đứng sau chuyện này.
Sau sự việc hôm đó, quản gia tăng cường bảo vệ Thiên Vũ Hàn, dù sao thì khi đó Thiên Vũ Hàn cũng chỉ là một đứa trẻ.
Quản gia đã đi theo Thiên Vũ Hàn từ khi hắn vừa chào đời, ông ta biết phụ mẫu của Thiên Vũ Hàn rất yêu thương hắn. Nhưng vì điều kiện và hoàn cảnh lúc đó, phụ mẫu của Thiên Vũ Hàn đã giao hắn cho quản gia nuôi dưỡng, bảo vệ.
Phụ mẫu của Thiên Vũ Hàn có ân với quản gia, nên ông ta luôn trung thành ở bên cạnh bảo vệ Thiên Vũ Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận