Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 139: Hàn Vũ Đồng Không Từ Bỏ. (1)

Chương 139: Hàn Vũ Đồng Không Từ Bỏ. (1)Chương 139: Hàn Vũ Đồng Không Từ Bỏ. (1)
Lần trước khi Liễu Ninh chịu thất bại trước Tô Ngưng Nguyệt, bà ta đã hít thở không thông, bà ta nghĩ mình nhất định phải thở đều, không thể nhìn một tiểu nha đầu mười mấy tuổi ngồi lên cổ mình như vậy!
Bà ta đang nghĩ trước kia vì sao bà ta lại không biết Tô Ngưng Nguyệt thông minh lanh lợi như thế nhỉ? Bà ta không biết Tô Ngưng Nguyệt đã xảy ra chuyện gì để rồi chỉ trong một đêm như thay đổi thành người khác.
Từ một người nhẫn nhục chịu đựng của trước đây biến thành một người nhanh mồm dẻo miệng như thế, bà ta thế mà có một loại cảm giác rằng bản thân mình vậy mà không đấu lại Tô Ngưng Nguyệt.
Khi bà ta nghĩ vậy, bà ta cũng bị chuyện mình đang nghĩ làm kinh sợ.
"Tô Ngưng Nguyệt tuổi còn nhỏ mà đã thông minh như vậy rồi, sau này lớn lên còn thế nào đây!" Liễu Ninh thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này trong lòng bà ta bắt đầu sinh ra một loại ý xấu, ba ta muốn phái người đánh đập Tô Ngưng Nguyệt một trận hoặc làm Tô Ngưng Nguyệt lưu lại bóng ma tâm lý gì đó, như vậy Tô Ngưng Nguyệt sẽ không thể tiếp tục đấu đá với bà ta nữa.
Lúc nghĩ đến đây, bà ta cảm giác chuyện này cần phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn, vạn nhất bị người khác bắt được thì bà ta sẽ phải vào ngục giam đấy. Cứ như vậy bà ta vẫn luôn lên kế hoạch chuyện này.
Lúc này, Thiên Vũ Hàn đang ở trong nhà đọc sách thì nghe được tiếng động ở cửa phòng, hắn không biết là ai bèn hô một tiếng vào đi.
Lúc ấy hắn mới nhìn thấy Tiểu Lục cầm một phong thư đi đến phía mình.
"Làm sao vậy?" Lúc này Thiên Vũ Hàn hỏi Tiểu Lục.
Tiểu Lục nghe Thiên Vũ Hàn hỏi lời này thì trả lời Thiên Vũ Hàn rằng Bắc Minh viết thư về, khi Thiên Vũ Hàn nghe được lời nói của Tiểu Lục đã lập tức nhận lấy thư trong tay Tiểu Lục.
Khi hắn mở ra đọc thấy phần lớn đều viết về Tô Ngưng Nguyệt, trong thư Bắc Minh đã viết chuyện của Tô Ngưng Nguyệt.
Thiên Vũ Hàn đọc thấy Tô Ngưng Nguyệt ở bên kia trôi qua càng ngày càng tốt thì hắn mới yên tâm, lúc này hắn đọc đến cuối thư bảo rằng Tô Ngưng Nguyệt bây giờ đang cần gấp một số hạt giống lương thực.
"Tiểu Lục, ngươi đi chuẩn bị một số hạt giống lương thực, sau đó đưa đến Lĩnh Nam giao cho Bắc Minh." Thiên Vũ Hàn đọc tới đây thì nói với Tiểu Lục bên cạnh.
Tiểu Lục nghe được những lời Vương gia nhà mình nói, hắn ta đã vội vàng ngăn cản Vương gia của mình.
Hắn ta không biết Vương gia nhà mình muốn làm việc gì.
"Vương gia, nếu như chuyện này bị những người khác lợi dụng thì chúng ta sẽ rơi vào nguy nan." Hắn ta nói với Thiên Vũ Hàn.
Khi Thiên Vũ Hàn nghe Tiểu Lục nói lời này, hắn bảo Tiểu Lục cứ làm theo, sao Thiên Vũ Hàn lại không biết hậu quả sau khi chuyện này bị bại lộ cơ chứ!
Nhưng mà hắn vừa nghe là thứ Tô Ngưng Nguyệt cần, hắn hỏi cũng không thèm hỏi đã trực tiếp giúp đỡ Tô Ngưng Nguyệt đi gom góp rồi.
Hắn cũng không biết bản thân mình bị sao nữa, rõ ràng mình cùng Tô Ngưng Nguyệt ở chung không được bao nhiêu ngày, vì sao mình lại muốn giúp nàng đến như thết
Lúc nghĩ đến đây, hắn lại cảm thấy hơi đau đầu.
"Ngươi đi làm chuyện này trước đi." Thiên Vũ Hàn nói với Tiểu Lục.
Tiểu Lục nhìn thấy dáng vẻ Thiên Vũ Hàn thế này, cũng không nói gì thêm.
"Tuân mệnh, Vương gia!" Cứ như vậy, Tiểu Lục rời khỏi thư phòng của Thiên Vũ Hàn. Mà lúc này, Hàn Vũ Đồng ở trong phủ Thừa tướng không biết làm cách nào để đến gặp Thiên Vũ Hàn.
Nàng ta đang suy nghĩ có cần bảo phụ thân nàng ta ra mặt đi tìm Thiên Vũ Hàn hay không, như vậy nàng ta sẽ có thể gặp được Thiên Vũ Hàn rồi.
Kỳ thật nàng ta không biết sở dĩ những người của Thiên Vũ Hàn đối đãi với Hàn Vũ Đồng như vậy, hoàn toàn là do Thiên Vũ Hàn căn dặn, nếu Hàn Vũ Đồng biết chuyện này nhất định sẽ rất thương tâm, mệt nàng ta còn ở bên này nghĩ hết cách muốn gặp Thiên Vũ Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận