Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 275: Sóng Gió Ở Tửu Lầu (1)

Chương 275: Sóng Gió Ở Tửu Lầu (1)Chương 275: Sóng Gió Ở Tửu Lầu (1)
Tô Thần còn chưa kịp nói gì thì Tô Ngưng Nguyệt ở gần đó thật sự là không chịu nổi nữa.
"Không phải chỉ là ngã có một cái thôi sao, có đến mức phải làm tới như vậy không? Đệ đệ ta còn bị nó đâm vào nữa kia kìa, cũng không phải chỉ có một mình đệ của ta là người sai!" Lúc này Tô Ngưng Nguyệt trừng mắt nhìn người phụ nữ kia.
Người phụ nữ kia thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì sửng sốt.
Nàng ta không ngờ là Tô Ngưng Nguyệt lại dám tranh cãi với mình.
"Ngươi có biết ta là ai không?" Người phụ nữ kia nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy người phụ nữ kia nói vậy thì không kìm lòng nổi mà hừ lạnh một tiếng.
"Cần gì phải biết người là ai? Ngươi là ai thì liên quan gì đến ta?" Người phụ nữ kia nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy thì vô cùng tức giận.
"Nha đầu chết tiệt nhà ngươi! Xem ra hôm nay không dạy ngươi một bài học thì không được!"
Nói rồi người phụ nữ kia giơ tay và lao lên đánh Tô Ngưng Nguyệt.
Khi tay của nàng ta còn chưa kịp chạm được vào Tô Ngưng Nguyệt thì chỉ thấy lúc đó một luồng nội lực mạnh mẽ làm người phụ nữ kia ngã sõng soài trên mặt đất.
Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy vậy thì sững sờ.
"Rốt cuộc là ai ngầm giúp mình nhỉ." Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn ngó xung quanh.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Bắc Minh lao về phía cô.
"Tô cô nương không sao chứ." Bắc Minh nói với Tô Ngưng Nguyệt. Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy câu nói của Bắc Minh thì gật đầu.
"Công tử Bắc Minh sao lại ở đây?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn Bắc Minh với vẻ khó hiểu.
"Hôm nay Bắc Minh tới Quế Lâm Cư ăn cơm, trùng hợp thế nào lại gặp Tô công nương, nghe thấy tiếng cãi cọ ở bên ngoài nên ra ngoài xem sao." Bắc Minh nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói mà không hề đỏ mặt.
Tô Ngưng Nguyệt thấy Bắc Minh nói vậy thì gật đầu.
"Kẻ nào mà lại to gan như vậy, sao lại dám ở đây mà ngang ngược vậy!" Lúc này ông chủ của Quế Lâm Cư nói với bọn họ.
Ông chủ kia căn bản là không biết thân phận của Bắc Minh, Bắc Minh cũng không nói với bọn họ.
Khi ông chủ được tiểu nhị nghe được câu nói của tiểu nhị thì tạ lỗi với người phụ nữ kia.
"Mong phu nhân thứ lỗi, quán nhỏ tiếp đón không được chu đáo, như thế này đi, quán nhỏ xin được mời phu nhân bữa ăn hôm nay."
Tô Ngưng Nguyệt vô cùng tức giận.
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy những lời của ông chủ Quế Lâm Cư thì thâm nghĩ trong đầu.
"Rõ ràng là lỗi tại nàng ta, dựa vào đâu mà còn miễn phí cho bọn họ chứ!"
Ông chủ Quế Lâm Cư nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Ngưng Nguyệt, ông ta thấy quần áo Tô Ngưng Nguyệt chỉ là bộ quần áo bình thường.
Ông ta nói với Tô Ngưng Nguyệt: "Chuyện ngày hôm nay cứ như vậy mà bỏ qua đi, hôm nay tửu lầu chúng ta xin được mời mọi người. Nếu có chỗ nào phục vụ không chu đáo thì mong các bị bỏ qua."
Người phụ kia nghe thấy ông chủ nói vậy thì hừ một tiếng rồi quay lại phòng của mình.
Sau khi ông chủ thấy nàng ta rời đi thì liền giải thích với mấy người Tô Ngưng Nguyệt.
"Tướng công của người phụ nữ đó làm quan ở trên kinh thành, tửu lầu chúng tôi thật sự là không thể dây vào được, nếu không tướng công của nàng ta nhất định sẽ tìm mọi lý do để phá dỡ tửu lầu của chúng tôi, nếu trách thì chỉ trách số mình không may thôi."
Tô Ngưng Nguyệt nghe thấy lời nói của ông ta thì cũng không nói thêm điều gì, khi bọn họ đến quầy tính tiền, Tô Ngưng Nguyệt liền dừng lại.
"Mẫu thân, đợi con một chút, con đi trả tiền." Diêu Xuân chưa kịp nói gì thì Tô Thần đang đi nghe thấy câu nói của Tô Ngưng Nguyệt thì vội quay sang nhìn nàng.
"Tỷ tỷ, lúc nãy tỷ không nghe thấy ông chủ nói gì sao? Ông ta nói mời chúng ta ăn miễn phí không cần trả tiền." Tô Thần vội vàng nói với Tô Ngưng Nguyệt.
"Ông ấy nói không cần trả là không trả sao? Sao lại phải ăn không của người ta chứ." Tô Ngưng Nguyệt vừa nói vừa lấy ngân lượng ở trong túi ra để trả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận