Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 720: Ở Lại. (1)

Chương 720: Ở Lại. (1)Chương 720: Ở Lại. (1)
Nhưng Tạ nhị lão gia không để ý tới ông ấy mà nói với Tạ phu nhân ở trong phòng: "Đại tẩu, cho đệ một chén nữa."
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Ngưng Nguyệt cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may là mặc dù cuộc sống có chút khổ sở, nhưng cả nhà vẫn ở bên nhau, cho dù có nói thế nào thì thế này là tốt lắm rồi.
"Nhị thúc, con có mang trà tới, cho nên ngài không cần phải gấp như thế."
Tạ nhị lão gia nghe Tô Ngưng Nguyệt nói là có mang trà tới, hỏi: "Con nói thật sao?"
A Hân ở bên cạnh đáp: "Nhị thúc, là thật, Ngưng Nguyệt mang tới rất nhiều đồ vật.
"Đúng rồi, con cũng mang theo rất nhiều dược liệu. Bá phụ bá mẫu, con thấy sức khỏe của hai người không được tốt, cho nên con có mang đến rất nhiều đồ bổ để bổ sung cho cơ thể, hai người nên ăn nhiều một chút."
Tạ lão gia nói: "Tới thì tới thôi còn mang theo nhiều đồ như vậy làm gì?"
Tạ tam lão gia cũng nói: "Đại ca nói đúng, con có thể đến gặp chúng ta, chúng ta rất vui mừng, dù sao người đi trà lạnh, người khác thấy chúng ta trốn còn trốn không kịp, càng không có người tới thăm."
Tô Ngưng Nguyệt suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Tam thúc, thứ mà con mang tới đều là đồ mà mọi người cần. Hơn nữa, mỗi ngày mọi người phải vất vả như vậy, nếu cứ để tình trạng này kéo dài, mọi người làm sao có thể đợi được đến ngày trâm oan chứ? Làm sao có thể trở vê kinh thân?"
Vừa nghe việc trở vê kinh thành, ánh mắt của mọi người có mặt đều ảm đạm xuống, Tạ tam lão gia nói: "Kể từ khi chúng ta đến đây, ta trước nay chưa từng có khát vọng chính mình có đủ khả năng để trở về." Nhìn thấy người trong phòng đã không còn ý chí chiến đấu như trước nữa, trong lòng của Tô Ngưng Nguyệt lập tức thầm mắng: "Thiên Vũ Hàn chết tiệt, chàng mau xem việc tốt mà mình đã làm đi, hiện tại thì hay rồi, ý chí chiến đấu của toàn gia đã bị bào mòn thành bộ dáng gì rồi?"
Tuy nhiên, không ai dám nói ra những điều bí mật này một cách công khai.
Buổi tối, toàn bộ nữ nhân của nhà họ Tạ đã xử lý đồ ăn được Tô Ngưng Nguyệt mang tới rồi lại chọn ra một ít trong số đó để nấu cho bữa tối nay, còn một ít để dành dùng sau.
Sau khi nhìn một bàn đồ ăn phong phú, mọi người đều cảm khái một câu, sớm biết rằng mấy thứ này trước đây đối với bọn họ là những thứ bình thường nhất, nhưng giờ phút này bọn chúng lại có vẻ vô cùng quý giá, có lẽ đây chính là bữa ăn phong phú nhất trong ba năm qua dành cho họ.
Khi màn đêm buông xuống, Tạ nhị thẩm hỏi: "Ngưng Nguyệt, tối nay con ở đâu?"
Tạ lão gia nói thẳng: "Để nó ngủ với Tạ bá mẫu đi, còn ta sẽ kê một cái giường tầng ở bên ngoài là được."
Tất nhiên mọi người đều không đồng ý, bởi vì sức khỏe của Tạ lão gia vốn đã không tốt, nếu thực sự nằm trên sàn ngoài trời lạnh như vậy chắc chắn sẽ bị cảm lạnh.
Ngay khi nhìn thấy bộ dạng khó xử của mọi người, Tô Ngưng Nguyệt nói: "Mọi người không cần lo lắng cho con, lát nữa con sẽ ở lại trong phủ Tổng tham mưu một đêm. Ca ca đã gửi lời hỏi thăm cho ông ta rồi."
Phủ Tổng tham mưu là một tòa nhà tốt nhất ở nơi này, cho nên mọi người nghe vậy cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Hơn nữa Tô Ngưng Nguyệt mang theo nhiều người như vậy, còn có cả nha hoàn, hẳn là sẽ không có việc gì đâu.
Tô Ngưng Nguyệt mang theo nha hoàn đến phủ Tổng tham mưu, đèn trước cửa phủ Tổng tham mưu vẫn còn sáng, có lẽ là do bọn họ biết Tô Ngưng Nguyệt sẽ trở vê, cho nên Tổng tham mưu đại nhân và phu nhân của ông ta vẫn đứng đợi ở ngoài cửa. Ngay khi bọn họ nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt là đã vội vàng bước tới chào đón.
"Tô tiểu thư, người đã về rồi?" Tô Ngưng Nguyệt biết những quan viên này đang nghĩ gì, cho nên nàng cũng không trách bọn họ quá mức ân cần, dù sao loại chuyện này cũng là thường tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận