Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 281: Chết Do Tự Sát? (1)

Chương 281: Chết Do Tự Sát? (1)Chương 281: Chết Do Tự Sát? (1)
"Lão gì, rốt cuộc là có chuyện gì vậy ạ? Sao nàng ấy có thể tự uống thuốc mà chết được chứ?" Thừa tướng nghe thấy câu nói này của quản gia thì đứng đó và suy nghĩ một lát.
"Ngươi đi điều tra vê gia đình của con bé này một chút, xem gia đình nó còn có những ai."
"Vâng, tiểu nhân đi làm ngay đây!" Quản gia nói xong liền rời đi.
Trong đầu Thừa tướng có một suy nghĩ táo bạo, có điều suy nghĩ này cần phải được kiểm chứng, bây giờ chỉ có cách là đợi quản gia báo cáo kết quả mà hắn điều tra được cho Thừa tướng biết là Thừa tướng liên biết là suy nghĩ kia của mình có chính xác hay không.
Sau khi Thừa tướng rời đi thì tới phòng của Hàn Vũ Đồng.
Lúc này Hàn Vũ Đồng đang một mình ở đó làm việc nữ công, lúc này nàng ấy nghe thấy có người gõ cửa.
"Vũ Đồng con có trong phòng không? Ta có việc muốn tìm con." Sai khi Hàn Vũ Đồng nghe thấy tiếng của Thừa tướng liền vội vàng đứng lên ra mở cửa.
"Vũ Đồng không biết phụ thân tìm con có chuyện gì?" Sau khi Hàn Vũ Đồng mở cửa liền hỏi Thừa tướng.
"Con yên tâm, chuyện kia của A Mai ta đang điều tra rồi, có lẽ là không lâu nữa sẽ có kết quả thôi." Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe được câu nói này của Thừa tướng thì quan sang nhìn ông ta.
"Phụ thân người nói thật không?”
"Đương nhiên, ta có lúc này nói dối con đâu?" Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng nghe thấy câu nói này của Thừa tướng liền gật đầu. "Đồ ngốc, cần gì phải khách sáo với phụ thân như vậy."
"Ta nghe nói hôm qua một mình con xông vào trong cung Vĩnh Ninh lại không chịu ra ngoài, có chuyện này không?”
Hàn Vũ Đồng không ngờ Thừa tướng lại nói với cô chuyện này, lúc này Hàn Vũ Đồng cúi thấp đầu.
"Phụ thân, Vũ Đồng biết lỗi rồi, lân sau Vũ Đồng không dám làm như vậy nữa, mong phụ thân tha lỗi cho Vũ Đồng." Khi Thừa tướng thấy Hàn Vũ Đồng nói vậy thì thở dài thườn thượt.
"Con đó, thật sự không lúc nào không khiến chúng ta bớt lo! Nhớ là lần sau nhất định không được làm như vậy nữa, nếu không ta không tha cho con đâu." Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng thấy Thừa tướng nói vậy thì lập tức ngoan ngoãn gật đầu.
"Người không giận tốt rồi!" Hàn Vũ Đồng đi ra sau lưng Thừa tướng và đấm lưng cho ông ta.
"Được rồi, dạo này con thế nào, phụ thân công vụ bộn bề cũng không thể tới thăm con được.' Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng vội vàng gật đầu.
"Người yên tâm, dạo gần đây Vũ Đồng cũng khá ổn, phụ thân không cần phải bận lòng đâu ạ." Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng.
Thừa tướng nghe thấy câu nói này của Hàn Vũ Đồng liền yên tâm.
Cứ như vậy mà hai cha con họ ngồi nói chuyện với nhau.
Ở Lĩnh Nam, sau khi Tô Ngưng Nguyệt tỉnh dậy nàng phát hiện ra là hai tiểu huyết nhân sâm ở bên cạnh mình đã biến mất rồi, Tô Ngưng Nguyệt liên biết ngay là bọn chúng chắc chắn là lại trở về trong không gian canh tác của mình rồi, Tô Ngưng Nguyệt vươn vai một cái rồi xuống khỏi giường. Sau khi Tô Ngưng Nguyệt dậy, nàng nhìn thấy Diêu Xuân đang nấu đồ ăn ở trong bếp.
"Nhìn sắc mặt của mẫu thân, có vẻ bệnh tình của bà ấy thật sự là tạm thời được khống chế rồi." Tô Ngưng Nguyệt thâm nghĩ.
Tô Ngưng Nguyệt vui vẻ đi tới nhà bếp.
"Lần sau mẫu thần đừng xuống bếp nấu cơm nữa, một mình con cũng có thể làm được mà."
Diêu Xuân nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy liền mỉm cười.
"Đồ ngốc này, ta là mẫu thân của con, mẫu thân mà không nấu cơm thì ai nấu cơm chứ? Con mau ngoan ngoãn ra ngoài chơi đi, lát nữa cơm chín rồi mẫu thân gọi con vào ăn cơm." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nở một nụ cười rạng rỡ khi nghe thấy câu nói của Diêu Xuân.
"Mẫu thân vất vả rồi." Nói rồi, Tô Ngưng Nguyệt liều rời khỏi nhà bếp.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt vẫn đang nghĩ tới giấc mộng kia của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận