Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 367: Chuộc Thân (2)

Chương 367: Chuộc Thân (2)Chương 367: Chuộc Thân (2)
"Hắn ta rốt cuộc là công tử nhà ai ? Tại sao trước giờ chưa từng nghe qua 2" Nữ tử mang mạng che mặt ngồi một bên thâm nghĩ. Đang mải nghĩ ngợi thì cửa phòng đột nhiên bật mở.
"Yên Nhi tỷ tỷ cứu mạng!" Nha hoàn chăm sóc Yên Nhi chạy vào phòng, lao đến bên nàng ta.
"Đã xảy ra chuyện gì ?" Yên Nhi nói với nha hoàn tên Tiểu Lục.
Tiểu Lục quỳ sụp xuống, vừa khóc vừa nói: "Yên Nhi tỷ tỷ, bọn họ muốn bán muội cho một lão già, xin Yên Nhi tỷ tỷ cứu Tiểu Lục một mạng."
Yên Nhi vội đỡ Tiểu Lục dậy: "Có chuyện gì từ từ nói."
Tiểu Lục vừa định kể thì cửa phòng lại bị đẩy ra. Nàng thấy có người đến thì sợ hãi lập tức nấp sau Yên Nhi.
"Ta còn nói nha đầu chết tiệt nhà ngươi còn trốn đi đâu mất ? Thì ra là chạy đến đây, ngươi nghĩ ngươi chạy đến đây thì ta không bắt được ngươi chắc!" Một nữ tử hung tợn nói với Tiểu Lục.
"Tiểu Lục cầu xin tỷ tỷ tha cho Tiểu Lục một mạng, muội có làm trâu làm ngựa cũng cam tâm tình nguyện!" Tiểu Lục vội vàng van xin nữ tử kia.
"Bây giờ đến phiên người làm trâu làm ngựa cho ta rồi đó, ta nói cho mà biết hôm nay có trói cũng phải trói ngươi đem đi!" Tiểu Lục cực kỳ sợ hãi, run rẩy kéo tay Yên Nhi.
Yên Nhi nhìn dáng vẻ Tiểu Lục. nhẹ nhàng võ võ lưng nàng ấy: "Tiểu Lục muội yên tâm, có tỷ ở đây không ai được động đến muội!"
"Ngươi đây là đủ lông đủ cánh rồi phải không ? Còn dám đối đầu với Vạn Hoa Lâu ? Ngươi đừng quên lúc trước là ai đã giúp ngươi nổi tiếng!" Nữ tử đó nói với Yên Nhi. Yên Nhi không nói gì, đứng lên đi đến bên tủ, nàng ta mở tủ lấy ra mớ ngân lượng tích góp được trong mấy năm nay.
"Ngân lượng này đổi lấy khế ước bán thân của Tiểu Lục, đủ rồi chứ!" Yên Nhi lúc này mới nói với nữ tử.
"Sao ngươi lại có nhiều tiền như vậy ?" Nữ tử hỏi tới.
"Tiền này không phải trộm cũng không phải cướp, nếu như bà không đồng ý, thì đừng trách ta không khách khí với bà!" Ánh mắt Yên Nhi dấy lên một tia hung ác.
"Được! Coi như ngươi giỏi, ngươi đợi đấy cho ta!" Một trong những nữ tử đó nói xong thì giật đi ngân phiếu trên tay Yên Nhi, định quay lưng đi thì nghe nàng ta lên tiếng: " Đứng lại! Đem khế ước bán thân của nàng ấy ra đây!"
Nữ tử kia trừng mắt nhìn Yên Nhi: "Giờ đi lấy cho ngươi!", nói xong thì rời khỏi.
Sau khi đám người đó kéo nhau ra ngoài, Yên Nhi quay sang nhìn Tiểu Lục đang khóc thút thít: 'Đừng sợ, sự việc đã được giải quyết rồi."
Tiểu Lục vội vàng quỳ xuống trước mặt Yên Nhi.
"Đa tạ ơn cứu mạng của Yên Nhi tỷ tỷ, Tiểu Lục cả đời không quên!"
"Mau mau đứng dậy." Yên Nhi đỡ Tiểu Lục dậy rôi cẩn thận dặn dò: "Đợi lấy được khế ước bán thân liền rời khỏi đây, đi đến nơi càng xa càng tốt, ta sợ bọn họ lại đến tìm muội gây sự!"
"Tỷ tỷ, vậy tỷ phải làm sao bây giờ? Đó là tất cả số ngân lượng tích cóp từng tỉ từng tí một của tỷ để đổi lấy tự do mấy năm nay! Tỷ liền như vậy cho muội một cách dễ dàng như thế, Tiểu Lục muội cả đời đều trả không được!" Tiểu Lục nói với Yên Nhi
"Muội yên tâm đi, tỷ đều có biện pháp! Ít nhất tỷ ở lại đây bọn họ sẽ không dám làm bậy!" Yên Nhi trả lời nhẹ nhàng
"Khế bán thân của ngươi đây, lấy đi!" Người phụ nữ nói xong liền lấy khế bán thân của Tiểu Lục ra ném thẳng vào người Tiểu Lục, sau đó ngúng nguẩy rời đi. Yên nhi lại từ nơi khác lấy ra một ít ngân lượng giao vào tay của Tiểu Lục rồi nhẹ giọng nói:
"Đây là một ít lộ phí đi đường, hẳn là đủ muội sinh hoạt một khoảng thời gian, nhớ kỹ về sau ngàn vạn lần không thể lại quay lại nơi đây, sau đó ngoan ngoãn tìm người nào đó mà gả đi."
Tiểu Lục nghe Yên Nhi nói xong lời này chết sống đều nhất quyết không cần số ngân lượng trên tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận