Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 606: Hợp Đồng Phân Chia (1)

Chương 606: Hợp Đồng Phân Chia (1)Chương 606: Hợp Đồng Phân Chia (1)
"Còn con, Tô Thần, hiện tại ca ca tỷ tỷ của con đều đang kiếm tiền, sau này nếu con không chăm chỉ học tập, một cắc bạc cũng không có, chính mình tự ra ngoài xin ăn đi."
Tô Thân không ngờ đang yên lành hòn than nóng này lại rơi vào tay mình, cậu ấy thực sự muốn kêu trời.
Tô Mộc vẻ mặt dở khóc dở cười, kỳ thật hắn ta biết tổ phụ và nương của mình đang nghĩ gì, nhưng hắn ta thực sự không cảm thấy bọn họ thiên vị. Vì thế chỉ có thể giải thích: "Gia gia nghĩ nhiều quá rồi, con vẫn đang và sẽ tự mình kiếm tiền. Con sẽ giữ lại cho Tiểu Thần một chút, sau này cũng sẽ chia cho Tiểu Thần một phần. Mọi người đừng nghĩ đông nghĩ tây suốt cả ngày nữa."
Tô Ngưng Nguyệt từ đầu đến cuối đều không nói, dù sao chuyện tiền bạc giữa huynh đệ với nhau vẫn nên minh bạch rõ ràng, cho nên bây giờ tốt nhất nên nói rõ mọi chuyện, không cần phải đợi huynh đệ vì vấn đề này mà phải xào xáo trong tương lai.
Sau khi mọi người giải thích rõ ràng những điều này, họ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, đặc biệt là Diêu Xuân, tài sản của gia đình như tảng đá lớn đè nặng lên trái tim bà ấy. Bây giờ tảng đá lớn này cuối cùng đã được bỏ xuống, bà ấy cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
Sau khi giải quyết xong việc ở nhà, nàng bắt đầu nghĩ đến việc riêng của mình, lá thư lần trước nhờ Đại Vượng gửi, nay Bắc Minh công tử đã có hồi âm, hẹn ngày mốt ở tửu lâu gặp nhau.
Ngày hôm sau, giờ hẹn đã đến, Tô Ngưng Nguyệt dẫn Lý Thần Dật đến tửu lâu trong trấn, tuy rằng Lý Thần Dật luôn có vẻ mặt lạnh lùng, nhưng vào thời khắc mấu chốt vẫn rất hữu dụng. Cho nên Tô Ngưng Nguyệt muốn đưa cậu ấy đi cùng, nếu như Bắc Minh công tử muốn ép giá hay gì đó, Lý Thần Dật có thể giải quyết được. Kỳ thực Tô Ngưng Nguyệt đúng là suy nghĩ quá nhiều, chưa nói đến Bắc Minh công tử nghĩ như thế nào về nàng, sự khôn ngoan của chính nàng cũng đủ để Bắc Minh công tử sợ hãi, dù nàng có mang theo người khác đi cùng hay không, hắn ta cũng không dám lừa nàng.
Nàng vừa đến tửu lâu, tiểu nhị ở trong đã chào đón nàng: "Cô nương đi mấy người?"
Tô Ngưng Nguyệt nói: "Chúng ta đã hẹn với Bắc Minh công tử rôi."
Tiểu nhị nghe vậy liên cung kính hỏi: "Cô nương là tiểu thư Tô gia ạ?"
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu, sau đó tiểu nhị nói: 'Bắc Minh công tử sáng sớm dặn bọn ta phải chiêu đãi Tô tiểu thư thật tốt. Bắc Minh công tử đã ở phòng riêng trên lầu, ta sẽ đưa cô nương và công tử lên."
Sau đó, hắn ta đưa họ lên lầu hai, giúp nàng mở cửa phòng, khi Tô Ngưng Nguyệt bước vào, tiểu nhị liền giúp họ đóng cửa lại.
Tô Ngưng Nguyệt bước vào, nhìn thấy Bắc Minh công tử đang uống trà, nhìn từ góc độ nào cũng thấy anh tuấn bất phàm, nhưng khi nghĩ đến anh tuấn, nàng lại đột nhiên nghĩ tới Thiên Vũ Hàn. Nàng không biết bây giờ hắn sao rồi, nàng thậm chí còn chưa nhận được một lá thư nào.
Khi hắn ta nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt và Lý Thần Dật đi vào thì nhanh chóng đứng dậy nói với bọn họ: "Tô cô nương đến rồi, mời ngồi."
Tô Ngưng Nguyệt không khách khí ngồi xuống, sau đó nói: "Bắc Minh công tử, hôm nay ta tới, thứ cho ta không vòng vo nữa mà sẽ nói thẳng."
"Sự nghiệp của Bắc Minh gia các người có thể nói đã lan rộng khắp cả nước, các ngươi có lẽ đều đã nếm qua trái cây sấy khô của ta, loại này bán rất chạy ở Lũng Tây, nhưng hiện tại ta cũng không hài lòng với điều này, ta nghĩ ta có nhiều ý tưởng hơn."
"Nếu ngươi bằng lòng, dùng cửa hàng của Bắc Minh gia các ngươi, bày bán loại trái cây sấy khô này trong những cửa hàng đó, đương nhiên sẽ không để các ngươi bị thua thiệt, số tiền kiếm được sẽ chia ngươi hai ta tám, thế nào?"
Bắc Minh công tử nhìn Tô Ngưng Nguyệt, cảm thấy cô nương này thật sự rất thú vị, lúc làm ăn, việc gì nàng ấy cũng rất sắc sảo, đúng là thú vị, rất thú vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận