Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 577: Hàng Ngày. (2)

Chương 577: Hàng Ngày. (2)Chương 577: Hàng Ngày. (2)
Sau đó quay người lại vuốt ve con ngựa kia nói: "Đại Hồng, ngươi phải ngoan đấy nhé, ở nhà người ta phải nghe lời, đợi đến khi ta có tiên rồi nhất định sẽ chuộc lại ngươi vê." Nói xong chàng thiếu niên định rời đi, sự lưu luyến ở trong đôi mắt chàng trai, toàn bộ đều được Tô Ngưng Nguyệt thu vào trong tâm mắt, thế nên nàng nói: "Nhà ta ở thôn Tiểu Hà, ta là Tô Ngưng Nguyệt, nếu huynh nhớ Đại Hồng thì có thể tới để thăm nó."
Nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói vậy, chàng trai sững sờ, dừng chân lại và một lần nữa cảm ơn Tô Ngưng Nguyệt: "Cảm ơn, ta là Phi Tử." Nói rồi, Phi Tử đi thẳng không ngoái đầu lại, có thể là sợ quay đầu lại thì sẽ càng thêm lưu luyến. Tô Ngưng Nguyệt nghiêng đầu sang nhìn lão gia tử Tô gia với vẻ mặt mong chờ sự khen ngợi nói: "Thế nào gia gia, cháu gái người làm tốt không!"
Lão gia tử Tô gia vui vẻ cười khà khà nhìn Tô Ngưng Nguyệt nói: 'Khá lắm." Sau đó hai người lên xe ngựa nộp thuế và trở về nhà, trong xe ngựa mặc dù không phải kiểu rất đẹp nhưng chí ít là sạch sẽ, có thể thấy được là chủ cũ của nó rất giữ gìn, khi Tô Ngưng Nguyệt cũng lão gia tử Tô gia đánh xe ngựa về đến thôn, mọi người trong thôn nhốn nháo.
Những người phụ nữ đang túm năm tụm ba tám chuyện ở đầu thôn, thấy lão gia tử Tô gia đi xe ngựa vê liền hét lên: "Yo, Tô lão gia tử, ngồi xe ngựa cơ à, xe ngựa này là nhà ông mua sao?" Lão gia tử Tô gia vui sướng cười khà khà và đáp lại người phụ nữ kia: "Đại Thuận nương, ở đây buôn chuyện đấy à, đúng, xe ngựa vừa mới mua, cháu gái ta mua đấy."
Nói xong thì rời đi cùng với chiếc xe ngựa, Đại Thuận nương thấy chiếc xe ngựa đi xa nói: "Đúng là so sánh với người khác chỉ khiến mình tức chết, tại sao mình lại không có đưa cháu gái tài giỏi như vậy chứ." Người phụ nữ bên cạnh cười nói: "Đấy là không có sự may mắn đó, mộ tổ nhà Tô gia có khói bốc ra, các người đã nghe nói gì chưa, mấy ngày trước, con dâu cả nhà Tô gia, chính là Văn thị kia, chạy tới thư viện làm loạn, bị nha đầu kia của Tô gia một gậy đánh gãy chân."
Đại Thuận nương nói: "Nhà đầu kia nhà Tô gia hung dữ vậy cơ à? Bình thường không thể thấy được, Văn thị làm gì mà để nha đầu Tô gia đánh cho gấy chân vậy, như vậy thì phải có thù hận đến đâu chứ." Người phụ nữ kia nói: "Chẳng thế thì sao, nhưng mà theo ta thì Văn thì này cũng là đáng đời, suốt ngày làm loạn, nhà lão nhị Tô gia giàu lên không đi mà nịnh nọt lại còn làm loạn, lần này thì hay rồi, nha đầu nhà Tô gia không cho nhà lão đại Tô gia một đồng nào, nhìn lão gia tử Tô gia sống trong nhà lão nhị Tô gia thoải mái biết bao, ngày nào cũng cười ha hả, ta nghe nói nha đầu Tô gia còn mua một cửa tiệm ở thư viện cho lão gia tử Tô gia."
"Mua một cửa tiệm?" Đại Thuận nương cùng những người phụ nữ khác nghiêm túc nhìn người phụ nữ vừa nói kia, người phụ nữ kia nói: "Chẳng vậy, nghe nói là bởi vì lão gia tử Tô gia buồn chán quá nên muốn tìm việc gì để làm, nha đầu Tô gia vừa ra tay một cái là mua luôn một cửa tiệm, cửa tiệm đó nổi tiếng lắm, tiểu tử nhà ta lần nào tan học cũng muốn ăn đồ ăn mà cửa tiệm nhà Tô gia bán.
Sau khi nghe xong, đám phụ nữ này đều phải nhìn với sự ngưỡng mộ, lão gia tử Tô gia vừa rời đi, trong lòng cũng thầm nghĩ: "Xem ra về nhà phải đối xử với nha đầu này tốt một chút rồi, nhỡ đâu nha đầu này cũng giấu nghề thì sao." Đám phụ nữ kia nhìn nhau một lúc rồi ai vê nhà nấy.
Tô gia.
Diêu Xuân mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt dẫn Lý Tích Tuyết và Tô Thần vừa về đến nhà, còn chưa kịp ngồi xuống thì nghe thấy tiếng xe ngựa ở bên ngoài, Diêu Xuân còn tưởng là có người đến bàn chuyện làm ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận