Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 452: Biết Được Chân Tướng (1)

Chương 452: Biết Được Chân Tướng (1)Chương 452: Biết Được Chân Tướng (1)
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời nói của Điềm Điềm cùng Mật Mật thì vỗ một cái lên trán nàng.
"Ai da! Ta quên mất, ta còn nghĩ hôm nay có phải có chuyện gì bị quên mất không, không nghĩ tới hóa ra là đã quên đưa các ngươi ra ngoài! Ngày mai đi, ngày mai nhớ phải nhắc nhở ta." Tô Ngưng Nguyệt nói với Điềm Điềm cùng Mật Mật.
"Tiểu chủ nhân, xem ra Điềm Điềm cùng Mật Mật phải cho tiểu chủ nhân bổ não một chút." Điêm Điêm cùng Mật Mật nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe xong lời nói của Điềm Điềm cùng Mật Mật liền bật cười.
"Hôm nay quá mệt mỏi, nên không tranh luận với các ngươi nữa, ta muốn đi nghỉ ngơi." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nói lời này, liền nằm lên giường của nàng.
Tô Ngưng Nguyệt mới vừa nhắm mắt liền ngủ luôn, Điềm Điềm cùng Mật Mật nhìn thấy bộ dạng này của Tô Ngưng Nguyệt, hai bọn họ rất ăn ý đi tới bên người Tô Ngưng Nguyệt ngoan ngoãn nằm xuống.
"Các ngươi đi đâu vậy!" Sau khi Hàn Vũ Đồng các nàng trở về phủ Thừa tướng, Hàn Vũ Đồng nhìn thấy phụ thân cùng mẫu thân của nàng ta đang ngồi ở trong phòng của mình.
Sau khi A Nhã nhìn thấy vậy, sợ tới nỗi một câu cũng không dám nói.
Hàn Vũ Đồng vội vàng đi tới đấm lưng Thừa tướng cùng Thừa tướng phu nhân.
"Phụ thân, mẫu thân, tại sao hai người lại ở đây?" Lúc này Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng cùng Thừa tướng phu nhân.
Thừa tướng phu nhân nhìn thấy bộ dạng này của Hàn Vũ Đồng liền cười.
"Nha đầu ngươi mỗi lần làm chuyện sai lâm gì đều trở nên ngoan như vậy!" Thừa tướng phu nhân nói với Hàn Vũ Đồng. Hàn Vũ Đồng nghe được lời nói này của Thừa tướng phu nhân liền thè lưỡi ra với bà ta.
"Nào có, mẫu thân, Vũ Đồng không có làm sai chuyện gì." Không chút để ý nói với Thừa tướng phu nhân.
"Còn nói không có làm chuyện gì, hôm nay tại sao ngươi lại đi đến Vương phủ!" Lúc này Thừa tướng thật sự không nhịn được liên nói với Hàn Vũ Đồng.
"Nói dễ nghe chút, chàng dọa đến nữ nhi của chúng ta thì làm sao?" Lúc này còn không có chờ Hàn Vũ Đồng nói gì, Thừa tướng phu nhân ở một bên liền nói với Thừa tướng.
"Phụ thân, Vương gia cứu con một mạng, chẳng lẽ con không nên tự mình tới cửa đi cảm ơn Vương gia sao?"
Thừa tướng nghe được lời nói này của Hàn Vũ Đồng, không biết nên phản bác Hàn Vũ Đồng như thế nào .
"Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra hắn là cố ý trốn tránh không gặp sao? Vì sao ngươi còn muốn lại đến lần nữa!" Thừa tướng nói với Hàn Vũ Đồng.
"Phụ thân, không phải con đã nói qua sao? Con chỉ là muốn đa tạ ơn cứu mạng của Vương gia, hiện tại con sẽ không bao giờ đến Vương phủ nữa, như vậy phụ thân vừa lòng chưa!" Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng.
Thừa tướng nghe xong lời nói này của Hàn Vũ Đồng, sửng sốt một chút, sau đó ông ta cũng không nói gì nữa liền rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng.
Thừa tướng phu nhân nhìn thấy như vậy chỉ thở dài một hơi thật sâu.
"Lần sau không cần phải chống đối phụ thân con như vậy." Sau khi Thừa tướng phu nhân nói xong lời này cũng rời đi.
Sau khi A Nhã nhìn thấy Thừa tướng cùng Thừa tướng phu nhân rời đi, nàng ta rốt cuộc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
A Nhã nhìn Hàn Vũ Đồng bên cạnh. "Tiểu thư lần sau không cần quá để ý, Thừa tướng và Thừa tướng phu nhân làm như vậy cũng đều là vì tốt cho người."
"Được, không có chuyện gì liền đi xuống trước đi, ta có chút mệt rồi." Hàn Vũ Đồng bèn nói với A Nhã.
A Nhã nghe xong lời nói này của Hàn Vũ Đồng, gật gật đầu, cứ như vậy rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng.
"Cũng may phu nhân và lão gia không có trách cứ ta, nếu không thì...' Khi A Nhã vừa rời khỏi phòng của Hàn Vũ Đồng, đang suy nghĩ chuyện này, đột nhiên nghe được có người kêu nàng ta.
"A Nhã tới phòng ta một chuyến!" Khi A Nhã nghe thấy âm thanh đó, thì lập tức đứng ở đó bất động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận