Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 323: Lưu Thẩm Tặng Quà (1)

Chương 323: Lưu Thẩm Tặng Quà (1)Chương 323: Lưu Thẩm Tặng Quà (1)
"Nguyệt Nguyệt, vừa rồi là ai gõ cửa vậy? Tại sao bên ngoài ồn ào thế?" Diêu Xuân hỏi nàng.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười khi nghe bà ấy hỏi.
"Nương, nương biết không? Vừa rồi Lưu thẩm qua đây mang cho chúng ta một con gà lôi. Thẩm ấy nói là để mừng ông nội đến ở nhà chúng ta..." Diêu Xuân nghe vậy liền quay qua nhìn nàng.
"Bây giờ Lưu thẩm đi rồi phải không?" Nghe Diêu Xuân hỏi, Tô Ngưng Nguyệt liên gật đầu.
"Nương, Lưu thẩm đã đi xa rồi."
"Ôi! Sao con có thể nhận đồ của Lưu thẩm được chứ? Chúng ta không thể nhận những thứ quý giá như vậy được đâu!" Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Nghe vậy nàng không biết phải nói gì với bà ấy.
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây?" Tô Ngưng Nguyệt nhìn thấy Lưu thẩm đã đi xa liền hỏi Diêu Xuân.
"Con gà lôi đó còn sống không?" Diêu Xuân hỏi nàng.
Tô Ngưng Nguyệt gật đầu.
"Nó vẫn còn sống, nương, Nguyệt Nguyệt đã nhốt nó vào chồng và đậy lại rồi." Nàng trả lời Diêu Xuân.
Nghe vậy, bà ấy thở phào nhẹ nhõm.
"Vậy thì tốt, chúng ta ăn sáng xong thì nương sẽ trả lại con gà đó." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Nàng nghe vậy bèn gật đầu. .
Lúc này, trong đầu Tô Ngưng Nguyệt chợt nảy ra một ý tưởng, nếu trong không gian canh tác của mình nuôi một ít vật nuôi thì liệu cuộc sống có thể cải thiện hơn không? Tô Ngưng Nguyệt trong lòng nghĩ thầm.
Kỳ thật, nàng rất muốn ăn một ít cá thịt. Hôm mừng thọ sáu mươi của Tô lão gia đã mang một con cá và thịt từ đó họ không được ăn nữa. Người bình thường một năm cũng chỉ được ăn một đến hai bữa thịnh soạn.
"Không được, mình phải nắm bắt thời gian để cải thiện không gian canh tác của mình." Sau khi Tô Ngưng Nguyệt nghĩ đến điều này liền trở vê phòng, nhắm mắt đi đến không gian canh tác.
Khi vào không gian, nàng bước đến khu lương thực.
"Không gian canh tác có khác. Chỉ trong vài ngày, ngũ cốc đã tăng một nửa." Tô Ngưng Nguyệt thầm nghĩ.
"Đương nhiên, nếu không thì sao có thể gọi là không gian canh tác? Những thứ nuôi trồng trong không gian này tất nhiên khác với bên ngoài, không những tốc độ phát triển nhanh hơn bên ngoài mà trái cây chúng cho ra cũng to và đầy đặn, người ta sẽ cảm nhận được. Ăn xong sức khỏe của bạn sẽ rất tốt!" Lúc này, hệ thống nói với nàng.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được tiếng của hệ thống, nàng nhìn chung quanh.
"Ta còn tưởng răng ngươi đang ngủ, không ngờ ngươi đã tỉnh rồi." Tô Ngưng Nguyệt nói.
Hệ thống nghe được lời nàng liền cười lớn.
"Bạn coi tôi là cái gì, suốt ngày ngủ?" Hệ thống bất đắc dĩ nói.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được hệ thống nói như vậy gật gật đầu.
"Đương nhiên. Lần đầu tiên ngươi tới đây, đều suýt chút nữa ngủ quên." Nàng trả lời hắn.
"Ta muốn mua quyển Dưỡng Thực Đại Toàn kia, giá bao nhiêu?" Tô Ngưng Nguyệt hỏi hệ thống, hắn nghe nàng hỏi vậy liền nhắm mắt tính toán. "Cần 20 lượng." Tô Ngưng Nguyệt sau khi nghe hệ thống nói như vậy liền thở dài.
"Ta lấy đâu ra 20 lượng này! Bây giờ trên núi không có mía, không làm được đường nâu." Nàng nói với hắn.
"Yên tâm, không phải ngươi còn có đồ ăn sao? Khi hạt chín thì ngươi có thể bán hạt." Hệ thống nói với nàng, nàng nghe vậy liền bĩu môi.
"Vậy còn phải đợi thêm mấy ngày nữa." Nàng nói với hắn.
"Yên tâm, nơi này tốc độ sinh trưởng rất nhanh, trong thời gian ngắn lương thực có thể chín." Hắn nói với nàng, nghe vậy, Tô Ngưng Nguyệt gật đầu.
'Được rồi." Nói xong, hắn rời đi.
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng trở về thì thấy Tô Thần đang đứng ở của gọi nàng.
"Tỷ tỷ có ở trong đó không? Tại sao tỷ tỷ không nói gì?"
Tô Ngưng Nguyệt nghe Tô Thần hỏi, vội vàng chạy ra mở cửa cho nó.
"Tỷ vừa rồi ngủ say nên không nghe thấy." Tô Ngưng Nguyệt vội vàng giải thích với Tô Thần.
Cậu nghe nàng nói vậy thì bèn nhìn sang.
"Tỷ tỷ, ra ngoài ăn nhanh đi, nương đã chuẩn bị xong bữa ăn rồi." Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Nghe vậy nàng vội vàng gật đầu.
"Tỷ biết rồi." Nói xong hai người rời khỏi phòng đi đến phòng ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận