Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 301: Tìm Liễu Ninh Hỏi Chuyện (2)

Chương 301: Tìm Liễu Ninh Hỏi Chuyện (2)Chương 301: Tìm Liễu Ninh Hỏi Chuyện (2)
"Mẹ biết hai đứa là con ngoan và sẽ đồng ý với mẹ mà." Diêu Xuân nhẹ nhõm nói ra.
Tô Ngưng Nguyệt nghe Diêu Xuân nói, nàng không nói thêm gì nữa, bởi vì Tô Ngưng Nguyệt biết cho dù nàng có phản đối, Diêu Xuân cũng tìm cách thuyết phục họ để đưa Tô lão gia về nhà họ.
"Các con về phòng gia gia trước và chăm sóc cho gia gia của các con đi. Mẫu thân sẽ đi tìm bá mẫu của các con để bàn bạc chuyện này." Diêu Xuân nói rồi đi đến phòng của Liễu Ninh.
Lúc này, Liễu Ninh đã tức giận nằm trên giường, bà nghe thấy có người gõ cửa, bà không biết người đó là ai nên mới để Diêu Xuân đi vào.
Liễu Ninh nhìn thấy Diêu Xuân lại tới, bà rất tức giận nhìn chằm chằm Diêu Xuân: "Ngươi còn muốn gì ở đây nữa?"
"Tôi muốn đưa phụ thân về, từ nay về sau tẩu không cần phải chăm sóc ông ấy nữa."
Liễu Ninh khó có thể tin nhìn Diêu Xuân.
"Người này ngu ngốc sao? Bà ta bằng lòng một mình chăm sóc lão già đó ư?" Liễu Ninh nghĩ thâm.
"Như vậy được không?" Diêu Xuân nói với Liễu Ninh.
Liễu Ninh nhanh chóng gật đầu: "Đương nhiên là được, nhưng nếu như ngươi đã mang ông ấy đi, vậy từ nay về sau ngươi sẽ không bao giờ có thể mang ông ấy trở về đây nữa!" Liễu Ninh nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân gật đầu khi nghe những gì Liễu Ninh nói.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ chăm sóc phụ thân thật tốt và sẽ không bao giờ đưa ông ấy trở về đây nữa!" Diêu Xuân kiên quyết nói với Liễu Ninh. "Được rồi, vậy bây giờ đến đón ông ấy đi!" Liễu Ninh vội vàng đi đến trước mặt Diêu Xuân, bà sợ Diêu Xuân sẽ hối hận nên mau chóng nói.
"Hiện tại ông ấy vẫn đang hôn mê, đợi phụ thân khỏe lại, tôi sẽ đón ông về nhà mình chăm sóc." Diêu Xuân nói xong liền rời khỏi phòng Liễu Ninh.
Lúc này, Diêu Xuân không muốn ở lại với Liễu Ninh lâu thêm nữa, sau khi Diêu Xuân ra ngoài, bà lại đến phòng Tô lão gia.
"Mẫu thân, bây giờ chúng ta có thể đưa gia gia vê được chưa?" Tô Mộc nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân lắc đầu.
"Chờ thêm một chút, đợi gia gia tỉnh lại sẽ đưa ông ấy về nhà chúng ta." Diêu Xuân nói với Tô Mộc.
Tô Mộc ngoan ngoãn gật đầu.
"Con hiểu rồi, mẫu thân." Tô Mộc nói với Diêu Xuân.
"Hai con ra ngoài đi, mẫu thân ở đây trông chừng gia gia một lúc." Diêu Xuân nói với Tô Ngưng Nguyệt và Tô Mộc.
"Không sao đâu mẫu thân, chúng con sẽ ở đây cùng với mẫu thân." Lúc này Tô Mộc có chút lo lắng, bởi vì cậu lo nếu như hai người bọn họ rời đi, mẫu thân sẽ tiếp tục bị bá mẫu ức hiếp.
Diêu Xuân gật đầu đồng ý với Tô Mộc. ...
Lúc này ở phủ Thừa tướng, Hàn Vũ Đồng không biết tại sao mình có thể ngủ được như vậy, nhưng nàng ta vẫn ngủ đến bây giờ. Khi Hàn Vũ Đồng tỉnh dậy, nàng ta mặc quần áo, tắm rửa rồi rời khỏi phòng, vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy Hà Hương.
Sau khi Hà Hương nhìn thấy Hàn Vũ Đồng, nàng vội vàng bước đến bên cạnh Hàn Vũ Đồng, nói: "Tiểu thư, người tỉnh rồi. Đại nhân có chuyện muốn tìm tiểu thư. Ngài dặn rằng sau khi tiểu thư tỉnh lại hãy đến phòng làm việc của đại nhân gặp ngài." Hà Hương bẩm báo lại với Hàn Vũ Đồng.
Hàn Vũ Đồng sửng sốt một lúc khi nghe Hà Hương nói.
"Phụ thân, người định làm gì vậy?" Hàn Vũ Đồng bất an nghĩ thầm.
"Ta biết rồi." Hàn Vũ Đồng nói với Hà Hương, rồi đi về phía thư phòng của Thừa tướng.
Lúc này Thừa tướng đang ngồi nghiên cứu xử lý công việc. Hàn Vũ Đồng đến trước cửa thư phòng của Thừa tướng và gõ cửa.
"Phụ thân có ở trong đó không? Là Vũ Đồng đây ạ." Lúc này, Hàn Vũ Đồng nói với Thừa tướng trong phòng.
Thừa tướng nghe Hàn Vũ Đồng nói liên bỏ việc mình đang làm xuống.
"Vũ Đồng, vào đi!" Thừa tướng hướng về phía cửa, nói.
Hàn Vũ Đồng nhận được sự cho phép của Thừa tướng, đẩy cửa đi vào.
"Không biết phụ thân tìm Vũ Đồng có chuyện gì không ạ?" Hàn Vũ Đồng ngoan ngoãn đứng sang một bên và cung kính nói với Thừa tướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận